Chịu không nỗi sự giận dỗi của Thẫm An Nhiên, Hàn Dực cuối cùng cũng chịu thay đổi chút ít, cũng không phải trở nên thân thiện, hòa đồng như mấy đứa trẻ khác, nhưng cũng không còn lạnh lùng, xa cách nữa. Ít nhất là đối với bạn bè của Thẫm An Nhiên cũng trở nên khách sáo hơn, khi có chung đề tài cũng trò chuyện nhiều hơn một chút. Cứ thế cả hai cô cậu ngày ngày cùng đi học, ăn trưa, cùng nhau về nhà rất vui vẻ.
Một buổi trưa tại bàn ăn của các cô cậu bé. Bạn nhỏ Vỹ Yên vừa ăn vừa hướng bạn nhỏ An Nhiên cười nói:
- Nhiên Nhiên, lúc nãy tớ thấy bạn Mã Chí cho cậu cái gì đó a~ Đem ra chia cho tụi tớ một chút đi!
- Ơ!? À.. hình như là có, để tớ tìm xem - cô ngây ngốc một chút để ngẫm lại. Quả thật lúc nãy bạn học nam kia lại cho cô một bịch mứt dâu.
- Ngày nào cậu ấy cũng cho cậu quà vặt, sướng thật đó, Nhiên NHiên! - bạn nhỏ Hồ Bảo cũng hùa theo chọc ghẹo cô.
- Ai là Mã Chí? - nãy giờ cậu vẫn chăm chú ăn bánh bao của mình chợt ngẩng đầu lên hỏi, trán nhỏ nhăn lại.
- À thì là bạn ngồi sau lưng Nhiên Nhiên nha! Ngày nào cũng cho Nhiên Nhiên ít quà vặt, cái nào cũng liên quan đến dâu, rất rõ sở thích của Nhiên Nhiên a! - Vỹ Yên hướng Hàn Dực nghiêm túc giải thích.
- Ừm.. cũng hay giúp Nhiên Nhiên làm bài tập hộ nữa. Cậu ấy học giỏi nhất lớp tớ á! Nhiên Nhiên sướng thật! - Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu/142463/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.