Thời gian cứ như vậy qua đi, thoáng chốc đã qua 2 tuần lễ. Trong thời gian này, Phong Diệc Thần tạm gác công việc lại để ở lại Paris dạo chơi với Mạc Nhu Nhi.
Một tuần trước đây, Phong Diệc Thần đã gọi điện cho cha nàng bàn về vấn đề dụ nàng về và thời cơ đã đến. Hai tuần cũng đủ để nàng vui chơi tự do bên này rồi, cũng đến lúc phải quay lại Trung Quốc thôi.
ánh nắng nhè nhẹ rọi xuống một thân ảnh nhỏ đang miệt mài cho cá ăn trong sân biệt thự, nhìn cái dáng người thận trọng của nàng khiến Phong Diệc Thần ko khỏi nhếch miệng cười
Phong Diệc Thần đến gần nàng hơn, nhẹ nhàng ôm nàng từ phía sau. Thỉnh thoảng hắn cũng hay như vậy nên nàng đã dần quen, ko còn ngượng ngùng như trước nữa, nàng ko hiểu sao lại luôn muốn ỷ lại vào hắn, có lẽ bởi hắn luôn cưng chiều và quan tâm nàng cũng nên, chắc là vậy rồi!
“ Thần”
“ Sao vậy “ Phong Diệc Thần nhận thấy vẻ ngập ngừng có điều muốn nói trong mắt nàng
“ Tôi..tôi định mai sẽ về lại Trung Quốc” Thực ra Mạc Nhu Nhi được cha mẹ bao bọc quen rồi, dù ở đây có được hắn thương yêu chăng nữa thì vẫn là nhớ nhà đi
Phong Diệc Thần bỗng chốc ngạc nhiên, Nhu Nhi của hắn chơi chán rồi sao, chưa dùng mồi nhử đã tự động đòi về TQ, vậy chả phải sẽ đỡ tốn công sức sao?!
“ Mai tôi về với em “ Phong Diệc Thần cưng chiều nói
“ Anh cũng phải về TQ luôn sao?”
Nàng hỏi vậy không phải thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/200243/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.