Về tới nhà, Mạc Nhu Nhi chạy liền một mạch lên giường lăn ra ngủ, cũng ko thể trách nàng ham ngủ a, sáng sớm nay tên đáng ghét kia đã dùng thủ đoạn lưu manh đánh thức nàng, khiến nàng muốn ngủ tiếp cũng ko thể. Làm gì có ai dám chợp mắt trong khi kề bên cạnh có ngay một con sói chứ?!
Phong Diệc Thần nhìn thấy bộ dáng đó, chỉ cười nhẹ ngay sau đó đã khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, lạnh lùng đi lên phòng làm việc.
Tại môt căn phòng chủ đạo là những tông màu tối, rộng rãi mà bày vẽ ko hề sa hoa tráng lệ. Một người tướng mạo phi thường đang ngồi ung dung chăm chú vào những tệp tài liệu trong tay. Đôi mắt như chim ưng sắc bén nhìn kĩ từng li một, có thể nói đối với công việc, Phong Diệc Thần luôn luôn thận trọng, chính vì vậy mà môi khi hắn làm việc, bât kể ai cũng ko nên lại gần quấy rầy.
Trong bầu ko khí tĩnh mịch đó, bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên
“ Ai?”
“ Tổng giám đốc, là tôi” Hàn Trạc cung kính lên tiếng
“ Có việc gì “ Phong Diệc Thần giọng điệu vẫn như cũ, lạnh đến thấu tim gan của người khác
“ Hợp đồng với bên ETM đã kí xong, chúng ta có thể trở về nước vào ngày mai”
“ ừ”
Nói chuyện với Phong Diệc ThẦn xong, Hàn Trạc lặng lẽ vuốt mồ hôi. Nếu ko phải anh đã đi theo tổng giám đốc lâu năm,thông thạo rõ tính cách của hắn, chắc có lẽ sẽ bị cái giọng nói kia dọa sợ đến nỗi hồn lìa khỏi xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/200241/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.