Những đợt gió heo may hơi se lạnh lùa qua cửa sổ phả vào khuôn mặt non nớt của Mạc Nhu Nhi. Nàng vô cùng thích những làn gió như này, nó tạo cho nàng cảm giác mát dịu thoải mái.
Mạc Nhu Nhi hưng phấn len chiếc đầu nhỏ bé ra ngoài cửa xe cho gió phả vào mặt mình. Phong Diệc Thần ngồi bên liền lạnh giọng " Ngồi yên cho tôi!"
Mạc Nhu Nhi giật mình rồi ấm ức ngồi yên bên trong " Cái gì cũng ko cho"
Mày kiếm Phong Diêc Thần nhíu lại. Nàng ko biết như vậy rất nguy hiểm sao? Ngoài đường còn bao xe cộ đang đi ngang qua, chẳng lẽ nàng muốn mất đầu? Dù đã 20 nhưng nàng vẫn chẳng khác nào đứa trẻ vô ưu vô lo. Mặc dù vậy thì hắn vẫn yêu nàng. Hắn yêu chính là vẻ hồn nhiên vô tư sẵn có trong tâm hồn nàng. Nàng có khờ khach hơn nữa cũng ko sao. Chỉ cần hắn có thể bảo vệ là đủ!
" Nóng sao?"
Mạc Nhu Nhi lí nhí, đôi tay đang nghịch điện thoại " Ko nóng lắm "
"Có muốn tôi mở mui xe ra cho em ko?"
Mạc Nhu Nhi tỏ vẻ hờn dỗi quay phắt mặt đi " Ko cần "
Xe chạy mãi đến một toà cao ốc thì dừng lại. Đây chính là tập đoàn Phong thị làm mưa làm gió trên thị trường.
Sau khi Phong Diêc Thần bước xuống xe cũng ko chờ Mạc Nhu Nhi mà trực tiếp bước thẳng vào công ty. Mạc Nhu Nhi vô cùng uất ức. Rõ là hắn sai trước, vậy mà giờ còn cư xử thế kia với nàng
Phong Diệc Thần đi đến thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/1326887/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.