Vừa vào tới phòng, Phong Diệc Thần đã đè Mạc Nhu Nhi vào tường,môi lưỡi mạnh mẽ cướp đoạt hương vị từ miệng cô coi như một sự trừng phạt .
" Ưm.."
Kết thúc nụ hôn, hắn còn thô lỗ cắn nàng một cái. Thật đau chết !
Mạc Nhu Nhi giận dỗi ko thèm ngó ngàng đến hắn, chạy vào phòng ngủ đóng khoá chặt cửa. Huhuu, rõ ràng hắn sai mà còn tỏ vẻ tức giận với nàng, chẳng lẽ nàng dễ để người khác bắt nạt lắm sao !
" Nhu Nhi, em mở của ra cho tôi !" Phong Diệc Thần tức giận rống to
" Huhuu, tôi đây ko mở"
" Tôi nhắc lại lần nữa, mở.cửa ! Ko em liền gánh hậu quả"
Mạc Nhu Nhi nghe vậy hoảng sợ phát run, chậm rãi bước tới mở cửa. Vẻ mặt vô cùng uỷ khuất .
Phong Diệc Thần nhìn thấy vẻ mặt đầm đìa nước mắt vô cùng tủi thân như cả thế giới đang quay lưng lại với mình của nàng mà lòng dịu đi đôi chút.
Đặt Mạc Nhu Nhi còn đang khóc đến ko biết trời đất gì kia ngồi lên đùi, bàn tay quấn lấy vài sợi tóc của nàng đùa nghịch
" Sao khóc ?"
" Anh khi dễ người ta "
" Tôi khi dễ em lúc nào ?"
" Anh cắn tôi "
Phong Diệc Thần nghe nàng nói mà nhếch môi cười, cắn nhẹ vào tai nàng
" Em là của tôi, tôi muốn cắn liền cắn "
Mạc Nhu Nhi nức nở càng lớn hơn nhìn hắn với đôi mắt như đang lên án ' anh là đang bắt nạt tôi'
Thấy nàng vẫn ko chịu nín, Phong Diệc Thần lạnh lùng nói
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/1326863/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.