Trình Trạm nói anh sẽ không làm chân cô bị thương, thì đương nhiên là anh không dám động chạm gì tới chân của cô thật.
Nhưng Hướng Nguyệt Minh cảm thấy tay mình sắp gãy đến nơi rồi.
Mặt cô nóng bừng, đỏ mặt tía tai nép vào lòng Trình Trạm, cánh tay thì đau nhức không thôi.
Cô cắn răng, bên tai là tiếng th ở dốc trầm thấp của người đàn ông, bỗng cô cảm thấy xấu hổ khó tả.
Giữa thanh thiên bạch nhật, Trình Trạm ép cô làm loại chuyện này, anh đây là muốn cùng cô ngâm chuồng heo à?!
Nắng chiều gay gắt, chiếu xuyên qua lớp rèm cửa dày, có vài tia nắng yếu ớt lọt vào, chiếu vào hai người.
Hướng Nguyệt Minh ngồi trong lồ ng ngực anh, lông mi khẽ run.
“Sao anh lại…” Cô thấp giọng lẩm bẩm: “Còn chưa ổn mà.”
Trình Trạm há miệng, cắn vành tai đỏ ửng của cô, khàn giọng nói: “Hửm?”
Cô lẩm bẩm: “Tay em đau quá—“
Trình Trạm cười nhạt, dỗ dành cô: “Lát nữa sẽ ổn thôi.”
Hướng Nguyệt Minh không thèm tin mấy lời anh nói. Nhưng cô không thể thoát khỏi, chỉ có thể trầm luân cùng anh.
Nhiệt độ cơ thể người đàn ông dần dần tăng lên, cách lớp quần áo đang ma sát với nhau, cô cảm thấy toàn thân nóng ran, không thể bình tĩnh nổi.
Trình Trạm vẫn đang hôn tai cô, từ từ hôn xuống.
Cơ thể của Hướng Nguyệt Minh run lên, không khống chế được lực độ, khiến người đàn ông rên lên một tiếng.
“Nhẹ thôi……”
Hướng Nguyệt Minh thực sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455464/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.