Hướng Nguyệt Minh nhìn vào tin nhắn nhận được trên điện thoại của mình, nhẹ nhõm trong vài giây.
Cô chưa kịp mở thì ngoài cửa lại có tiếng nói vang lên. Đó là giọng nói trầm ấm của một người đàn ông.
Hướng Nguyệt Minh hít một hơi thật sâu, từ từ mở cửa ra.
Người đàn ông có đôi lông mày nghiêm nghị, mặc áo sơ mi đen đứng ở cửa, cơ thể cao lớn, dáng người ngay thẳng. Cửa phòng hé mở, có chút ánh sáng chiếu vào anh, kéo dài bóng của anh.
Hướng Nguyệt Minh ngửa đầu nhìn anh.
Trình Trạm vẫn cầm điện thoại, nhìn tin nhắn cô gửi cho anh với vẻ mặt trống rỗng, giọng điệu bình tĩnh nói: “Em muốn để tôi đứng đây nói chuyện sao?”
“…”
Hướng Nguyệt Minh bĩu môi, im lặng nhường đường cho anh.
Trình Trạm bước vào phòng, nhìn xung quanh. Anh ngửi thấy mùi hăng hắc của loại thuốc được kê trong bệnh viện ngày hôm đó.
Anh cau mày, nhìn xuống chân cô.
“Còn đau không?”
Hướng Nguyệt Minh nhìn theo ánh mắt của anh, vội vàng lắc đầu: “Không.”
Không hiểu sao, cô cảm thấy chột dạ đến cực điểm, giơ tay thề: “Không đau, chỉ cần mỗi ngày bôi thuốc là khỏi.”
Trình Trạm thở phào nhẹ nhõm.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Anh giơ tay ra, một tay đỡ cô đến mép giường, để cô ngồi xuống: “Ngồi đi.”
Hướng Nguyệt Minh nhìn khuôn mặt đen thui của anh, giơ tay giật giật quần áo của anh: “Sao anh lại tới đây?”
Trình Trạm tức giận nhìn cô, cười lạnh nói: “Nếu tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455459/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.