Nháy mắt, cổ của Hướng Nguyệt Minh bỗng đỏ ửng.
Lúc ở trong xe, mặt Trình Trạm vô cảm nói câu này, cô còn tạm chấp nhận.
Fans luôn thổi rắm cầu vồng(*) như vậy, thỉnh thoảng cô còn thấy buồn cười và thú vị, nhưng cô không quan tâm lắm. Mãi đến khi câu này được thốt ra từ miệng anh, cô mới có cảm giác xấu hổ khó tả.
(*) Rắm cầu vồng: thường dùng để chỉ fans thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.
Người đàn ông cúi xuống rất gần, hơi thở lởn vởn quanh tai cô. Ngồi trên cùng một chiếc ghế, hơi thở của anh nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô.
Hướng Nguyệt Minh liếc nhìn anh, cố đẩy anh ra, nhưng không thể đẩy nổi.
Mặt cô đỏ, cắn môi trừng mắt nhìn anh.
Trình Trạm cười khẽ, khóe môi nhếch lên, trước khi cô sắp nổ tung, anh mới buông tay ra.
Hướng Nguyệt Minh nhẹ nhàng thở ra, lúc ngửa mặt lên lại bắt gặp ánh mắt khiêu khích của anh.
Lời nói đến miệng nhưng cô lại quên mất phải nói gì.
Thẩm Mộ Tình chớp mắt nhìn hai người họ, lắc đầu và nói với vẻ thương tâm: “Quên đi, tôi sẽ không làm kẻ xấu nữa, chừa cho Trình trạm một chút không gian và thời gian đó.”
Cô quay đầu nhìn sang bên kia, chán nản nói: “Tôi xuống tầng đi nhảy đây.”
“……”
Nói xong, cô ấy còn thuận thế kéo Nhan Thu Chỉ đi cùng.
Hai con người này đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455457/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.