Phòng khách rơi vào yên tĩnh, thiết kế của ngôi nhà khá tốt. Một bên là ban công thoáng đãng, ánh nắng ấm áp của buổi sớm ban mai chiếu vào khiến phòng khách trở nên sáng sủa và ấm áp.
Hướng Nguyệt Minh dừng lại một lúc, cô nhặt tờ giấy ghi chú lên.
Vẫn là nét chữ quen thuộc ấy.
Hai câu đơn giản, ý là bảo cô ăn sáng trước rồi hẵng đến công ty tập khiêu vũ, còn anh đến công ty trước.
Hướng Nguyệt Minh cọ ngón tay qua từ “Trình Trạm”, rồi mới nhìn xuống bữa sáng trên bàn.
Là món hoành thánh và sữa đậu nành yêu thích của cô. Cô đưa tay ra sờ, vẫn còn nóng hổi.
Đã lâu lắm rồi cô không về nhà, trong tủ lạnh chẳng có gì cả.
Hôm qua, Hướng Nguyệt Minh đã đến siêu thị để mua hai chiếc bánh mì và một vài chai sữa, mấy món mà cô định ăn vào sáng nay.
Ngửi thấy mùi thơm quen thuộc của hoành thánh, bụng Hướng Nguyệt Minh đói réo ùng ục, quả thực cô rất thèm.
Cô đang rối rắm thì Trình Trạm gọi đến.
“Dậy chưa?” Giọng của Trình Trạm trầm thấp khàn khàn.
Hướng Nguyệt Minh “ừm” một tiếng, ngón tay xoay thành những vòng tròn nhỏ trên mặt bàn, đây là hành động khi cô lúng túng.
Trình Trạm dừng một chút, thấp giọng hỏi: “Ăn sáng chưa?”
“Chưa.”
Trình Trạm: “Ăn đi.”
Hướng Nguyệt Minh bĩu môi.
Trình Trạm nhẹ nhàng nói: “Tôi đã lấy bánh mà tối qua em mua rồi.”
“?”
Hướng Nguyệt Minh hoang mang, mở to mắt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455449/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.