Trăng chiếu sáng cả một góc trời nhưng không thấy bóng dáng của một ngôi sao nào.
Khi Thình Trạm ôm Hướng Nguyệt Minh xuống xe, cô vẫn đang say giấc nồng.
Nhưng khi ngủ, cô không được an phận cho lắm.
Cơ thể vẫn dựa vào cánh tay anh, cọ qua cọ lại, đây chính là dáng ngủ quen thuộc của cô.
Nếu không phải vì hoàn cảnh không cho phép, Trình Trạm nghĩ cô còn có thể tự biến thành con bạch tuộc mà dính lấy anh.
“Hướng Nguyệt Minh.”
Trình Trạm nghiến răng, kìm nén giọng nói của mình.
Hướng Nguyệt Minh mơ màng “hừ” một tiếng, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, khẽ lẩm bẩm: “Em buồn ngủ.”
Trình Trạm nhẫn nhịn, quyết định không cãi nhau với con ma men.
“Sắp về đến nhà rồi.”
Hướng Nguyệt Minh không đáp lại.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Sau khi vào nhà, Hướng Nguyệt Minh hét lên kêu khát nước, Trình Trạm đành phải đặt cô lên ghế sô pha để đi rót nước cho cô.
Anh vừa mới rót nước, còn chưa kịp đi ra ngoài, bên ngoài truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
“A–“
Trình Trạm bước nhanh ra phòng khách, anh hạ mắt xuống, nhìn thấy người đang nằm trên ghế sô pha ngã lăn xuống thảm.
Hướng Nguyệt Minh dường như đã tỉnh táo một chút, xoa trán, nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ.
“Đau.” Cô nhỏ giọng lầm bầm, đưa tay về phía anh: “Em muốn ôm.”
“…”
Ánh mắt Trình Trạm tối sầm lại, yết hầu khẽ lăn: “Sao em ngốc vậy?”
Hướng Nguyệt Minh hiểu những gì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455440/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.