Sáng hôm sau, Hướng Nguyệt Minh mệt rã rời.
Ánh nắng mùa hè chói mắt, xuyên qua song cửa sổ chiếu vào trong phòng, rơi trên người cô vẽ nên một khuôn mặt thanh tú. Điểm duy nhất có hơi khó coi là quầng thâm trên mắt cô.
Khi cô ngáp lần thứ ba, Ngụy Xương nhìn cô cười: “Ngủ không ngon sao?”
Hướng Nguyệt Minh có chút ngượng ngùng: “Em xin lỗi thầy.”
Ngụy Xương lắc đầu: “Không sao, tối hôm qua bởi vì scandal mà em không ngủ được, đúng không?”
Hướng Nguyệt Minh ngẩn ra, không ngờ ông sẽ đề cập đến vấn đề này.
Cô có chút xấu hổ, nhẹ giọng nói: “Có một chút ạ.”
Ít nhất, ngọn nguồn đúng là do vụ tai tiếng đó.
Nếu không phải vì ngòi nổ kia, Trình Trạm sẽ không lăn lộn với cô lâu như vậy.
Đòi hỏi hết lần này đến lần khác vẫn chưa hài lòng.
Cuối cùng, Hướng Nguyệt Minh phải dỗ dành anh gần như cả đêm, anh mới buông tha cho cô.
Nghĩ đến những chuyện không thể nói ra đêm qua, khuôn mặt của Hướng Nguyệt Minh đỏ ửng lên.
Cô nhấp một ngụm trà, bắt buộc phải xóa những hình ảnh đó khỏi tâm trí.
Ngụy Xương gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
“Vậy em nghỉ ngơi đi.”
Hướng Nguyệt Minh nhìn ông: “Thầy Ngụy.”
“Không sao đâu.”Ngụy Xương cười nói: “Em cũng sắp hoàn thành khóa học rồi, bây giờ nghỉ ngơi cũng không thành vấn đề.”
Hướng Nguyệt Minh gật đầu.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Ngụy Xương vừa dứt lời, Lý Văn liền từ thư phòng đi ra. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455438/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.