Đối diện với ánh mắt của Trình Trạm, Hướng Nguyệt Minh cụp mắt xuống, nhẹ nhàng hỏi: “Anh, chẳng phải em là trẻ vị thành niên sao?”
Trình Trạm: “…”
Anh ý vị sâu sa nhìn cô một lúc, đặt tay lên eo cô bóp nhẹ, bình tĩnh nói: “Em đang ám chỉ anh.”
“…”
Hướng Nguyệt Minh nghẹn lại, ngưỡng mộ sức tưởng tượng của anh.
Cô đẩy người đàn ông trước mặt ra, từ trên người anh đứng dậy, dời mắt đi chỗ khác nói: “Anh suy nghĩ nhiều rồi.”
Cô phủ nhận: “Em không nói anh.”
Trình Trạm nhìn cô.
Hướng Nguyệt Minh nhìn thời gian, đột ngột thay đổi chủ đề: “Em đói rồi.”
Hè đến, ra ngoài vào buổi tối thoải mái hơn rất nhiều.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Mặt trời còn chưa lặn hẳn, Hướng Nguyệt Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy mặt trời ẩn hiện trong tầng mây.
Bầu trời lúc chạng vạng đẹp phi thường, nhuộm một màu hồng phấn như một bộ lọc, rất đẹp và bắt mắt.
Mắt cô sáng rực lên, quay đầu nhìn sang bên kia đường, nhiều người còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
Hướng Nguyệt Minh nhìn người đàn ông bên cạnh: “Hôm nay trời không phải rất đẹp sao?”
Trình Trạm ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Ừm.”
Hướng Nguyệt Minh: “…”
Cảm nhận được sự lãnh đạm của anh, cô có chút không nói nên lời: “Thời tiết này lạ thật, lâu lắm rồi em mới được thấy bầu trời màu hồng nhạt như này.”
“…”
“Em thích màu hồng nhạt?”
Hướng Nguyệt Minh chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455436/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.