Hướng Nguyệt Minh ngước mắt lên nhìn anh, con ngươi trong suốt sáng ngời, không rõ cảm xúc bên trong.
Trình Trạm nhìn cô, dù biết rõ vẫn cố hỏi: “Làm sao?”
Hướng Nguyệt Minh khẽ đảo mắt: “Em không thèm chơi với anh đâu.”
Trình Trạm giơ tay, nhéo nhéo vành tai mềm mại của cô, trong giọng nói mang theo ý cười: “Chơi không nổi?”
Hướng Nguyệt Minh hất tay anh ra, đứng dậy, nói một cách bình tĩnh: “Đúng, anh có thể tìm người khác chơi cùng.”
Trình Trạm không trả lời.
Hướng Nguyệt Minh đợi vài giây, nhưng vẫn không có phản hồi. Cô mím môi dưới, không tiếp tục chủ đề nhàm chán này nữa: “Em đói.”
Trình Trạm nhìn cô một lúc, sau đó đứng dậy ra mở cửa.
Đinh Thuyên gọi: “Trình tổng.”
Trình Trạm nhìn đồ vật trong tay anh ta, nhàn nhạt nói: “Đưa cho tôi.”
“Vâng, cô Hướng còn yêu cầu gì thì cứ gọi tôi.”
Đóng cửa lại, Hướng Nguyệt Minh nhìn đồ vật mà Trình Trạm bê vào.
Có đồ uống sữa chua yêu thích của cô và trà dưỡng sinh của Trình Trạm, ngoài ra còn có bánh kem và đồ ăn vặt.
Hướng Nguyệt Minh thấy mỗi lần cô đến, Đinh Thuyên đều chuẩn bị đầy đủ mọi thứ và rất vừa ý cô.
Cô đưa tay đón lấy hộp sữa chua và uống một ngụm, cảm giác mát lạnh lan ra khắp khoang miệng, hương vị cũng thật ngon.
Hướng Nguyệt Minh hài lòng nheo mắt lại, nói với vẻ mặt thích thú: “Trình Trạm.”
Trình Trạm đang cởi áo khoác, rũ mắt sắn hai tay áo lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.