Kỷ Du viết thư vô cùng đơn giản, chỉ có ba chữ, nhưng quả thật có ích hơn mấy lá thư của Mạnh Thiệu Đình nhiều.
Kỷ Tuyên về đến kinh thành vào ngày mười tám tháng ba. Lúc chàng trở về Quận vương phủ thì vừa qua canh tư, trời vẫn còn tối, bên ngoài đang lác đác mưa.
Có lẽ người gác cửa nhìn thấy Quận vương rời khỏi nhà quá lâu đột nhiên trở về nên hết sức kích động, hoặc là thời gian này bọn họ thấy Tam cô nương làm chủ đã quen, cũng không biết là ai mà giữa đêm đen mù mịt này vui vẻ chạy tới Linh Miểu uyển báo tin Kỷ Tuyên đã trở về.
Lúc Kỷ Du tới thì Kỷ Tuyên vừa mới thay áo ngoài, đang định đi đến phòng tắm.
Bởi vì lúc ra ngoài hơi vội vàng nên Kỷ Du không búi tóc, trên người chỉ khoác một cái áo mỏng, Sương Thanh cầm ô đi bên cạnh nàng.
Kỷ Tuyên không ngờ nàng sẽ đến, đến khi nhìn thấy bóng người đang đi trên hành lang thì lập tức ngây ra, bước chân dừng lại. Trái lại Hàn Nghiệp ở bên cạnh chàng nhìn thấy thì hết sức vui vẻ nói: “Quận vương, là Tam cô nương tới!”
Dứt lời, trông thấy Kỷ Du đến gần, hắn vội hành lễ: “Tam cô nương.”
Lúc này Sương Thanh cũng nhanh chóng làm lễ với Kỷ Tuyên.
“Sương Thanh, ngươi bảo các nàng mang thuốc đã sắc tới trước.” Kỷ Du nghiêng người căn dặn một câu, Sương Thanh theo lời rời đi.
“Hàn Nghiệp, phòng bếp nhỏ có chuẩn bị thức ăn không?”
Hàn Nghiệp sửng sốt, ngay sau đó vội vàng nói: “Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thanh-hoa/3353222/chuong-43.html