Dịch Dương ngồi bên cạnh Tần Diệp Tân, thấy bước chân cô không ổn định, vội vàng đưa tay ra đỡ.
Cô vội vàng xua tay nói: “Loại rượu này tác dụng âm ỉ thật.”
Truyền vào tai của người đàn ông là giọng nói của cô lúc say, mềm mại nhưng không mất đi quyến rũ, giống như một luồng điện vô hình khiến người nghe sảng khoái.
Dịch Dương cười tủm tỉm: “Rượu này là Mao Đài, là rượu ba tôi thích nhất. Vừa rồi cậu uống liền mấy ly, giờ bắt đầu ngấm men rồi.”
Trong bữa tiệc mặc mọi người bàn luận sôi nổi, Tần Diệp Tân cũng không nói nhiều, mới đầu cô chỉ uống vài hớp, nhưng không lâu sau đột nhiên có vài người tới nâng cốc, cô chỉ uống vài ly qua loa để tượng trưng. Cô không ngờ mấy ly rượu ‘nhỏ mà có võ’ khiến cô trong trạng thái lâng lâng như vậy, tuy rằng ý thức vẫn còn minh mẫn, nhưng thân thể đã sắp mềm như bông.
Người con gái đẩy tay đối phương ra, khó khăn đứng lên, nói: “Tôi đi ra ngòai rửa mặt.”
Dịch Dương hỏi: “Không có vấn đề gì chứ? Cần tôi gọi người đi cùng cậu không?”
Tần Diệp Tân lúc này thực sự không còn sự tin tưởng vào anh ta. Từ khi nhận ra mục đích tổ chức tiệc của Dịch Dương, trên bàn ăn cô đã bắt đầu cảnh giác, sau lại không thể thoát được vòng cụm ly uống rượu, lúc này mới ngộ ra có lẽ từ lúc đó đã mắc bẫy của anh ta rồi.
Cô cố hết sức ổn định bước chân đi ra khỏi phòng. Sau khi đóng cửa lại, Tần Diệp Tân Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/1781743/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.