“Anh trai Tần Thận, em… Chúng ta về nhà rồi nói được không?”
Tần Thận mặt dày không biết xấu hổ, còn Tần Diệp Tân da mặt mỏng, vẫn ngại người ngồi ghế lái là người lạ, đem lời từ chối nuốt trở lại bụng.
Khác với không gian tiệc tùng ồn ào, không gian trong xe nhỏ hơn, trái tim cô cũng dần bình lặng lại.
Ngoài cửa sổ ánh đèn mờ nhạt chiếu vào, người con gái nghiêng mặt sang bên, vừa lúc tránh đi nụ hôn sắp tới của người đàn ông.
Theo bản năng cô muốn tránh cử chỉ thân mật với anh, cô cảm thấy vừa phiền muộn vừa đau đớn.
Tần Thận hôn cô, ôm cô, cầu xin cô. Tần Diệp Tân nhìn đôi mắt sáng như sao của anh, nhìn chằm chằm vào đôi môi mỏng luôn nói lời ngọt ngào với cô, thứ hiện lên trong đầu cô không phải là dục vọng cuồng nhiệt như trước, cô bắt đầu tự hỏi có phải lúc trước Tần Thần cũng từng cầu xin Dịch Hi như vậy không? Liệu anh có dùng đôi môi này, vòng tay ấm áp này, tình yêu mãnh liệt này để bao dung và gắn bó với người con gái ấy hay không?
Thiệu Tuyết nói, đám đàn ông đều là đồ tồi, ngay cả Hứa Hành Xuyên- người đàn ông lời lẽ đanh thép ban đầu, chẳng phải cuối cùng dưới lời dụ dỗ ngon ngọt của Thiệu Tuyết vẫn phục dưới váy cô ấy hay sao?
Vậy còn Tần Thận?
Cô không dám nghĩ tới. Tần Thận lúc mới đầu còn hừng hực tinh thần chiến đấu giờ đây bị sự lạnh nhạt của cô tác động, anh rút về ngón tay đang xâm nhập trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/1781729/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.