Lời nói của anh, dù trước kia là sự thương cảm, còn bây giờ chất chứa sự si mê, mặt nào cũng đều làm cho cô kinh ngạc không thôi, đồng thời trong cơ thể bắt đầu trào dâng con sóng cảm xúc khó có thể kiềm chế. Càng xúc động, càng thêm mê đắm.
Giây phút này cô chợt nhận ra tình cảm bao năm qua căn bản không phải do cô mơ tưởng và xuất phát điểm của mối quan hệ này không chỉ đơn thuần là từ đêm ý loạn tình mê ở chung cư ngày đó.
Tần Diệp Tân thẳng eo, áp môi mình miêu tả cánh môi của anh. Bạc môi của anh nhìn mỏng nhưng hôn lên rất mềm mại, cảm giác như khi chạm vào miếng bọt biển. Cô mút môi anh, hận không thể hút hết tất thảy nước, làm nó càng mềm hơn.
Từ trong cổ họng anh tràn ra tiếng cười, “Bé cưng nhiệt tình quá, thật là tốt.”
Nói xong, anh vươn tay cầm côn thịt chuẩn bị sẵn sàng tiến vào trong cơ thể cô. Ví như nhà thám hiểm bước vào hang động để tìm kiếm một cách tỉ mỉ cẩn thận. Kho báu nào cũng rực rỡ và chói lọi, khao khát níu giữ bước chân anh, khao khát được anh yêu thương chú ý đến. Nhưng cám dỗ như vậy cũng không khiến nhà thám hiểm dừng lại, anh từng bước kiên định nhắm thẳng chỗ sâu nhất.
Anh càng tiến vào sâu, càng khiến cô gái nhỏ khó nhịn, thở hổn hển, miệng nhỏ buông lời ngâm nga.
“Quy đầu, sâu quá…” Tần Diệp Tân oán trách nói.
Tần Thận cúi đầu thăm dò tận cùng, khám phá nơi cất giữ những bí mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/158260/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.