Tần Diệp Tân khẽ nâng mặt anh lên. Sâu trong con ngươi của anh chứa đựng một thứ tình cảm không nói rõ được, đôi mắt sáng, lấp lánh động lòng người. Trong một khoảnh khắc, cô cảm thấy vết thương trong lòng như được xoa dịu trong giây lát. Ngược lại, một luồng sức mạnh nào đó trong tâm hồn dường như muốn xuyên thủng cơ thể cô.
Người đàn ông của cô không nhung nhớ người phụ nữ nào khác trong lòng.
Cô luôn học cách kiềm chế sự bốc đồng và ham muốn cá nhân, vì vậy cô đã để mặc cho sự khó chịu trong lòng kết thành tảng băng thật dày, rồi mặc nó cuốn cô đi xa.
Tần Diệp Tân cắn môi mềm, nhìn thẳng vào Tần Thận nói: “Đừng nói dối em.”
“Anh không được lừa dối em.” Dứt lời, cô lại lo lắng bổ sung thêm một câu.
Bàn tay đang vuốt ve trên lưng cô dừng lại, đón lấy ánh mắt hoảng hốt lo sợ của người con gái. Không chút do dự, anh cúi đầu xuống hôn cô. Cánh môi anh nhẹ nhàng áp lên môi hồng của cô mà không tiến vào sâu thêm. Cơ thể hai người gần trong gang tấc, hơi thở triền miên đan xen vào nhau, được phóng đại vô tận trong đầu và hai bên tai.
Anh thở ra một hơi, nói: “Anh chỉ từng yêu một người là em.”
Tình ý chân thành, không dám có nửa phần giả dối.
Hô hấp của cô như ngưng lại trong khoảnh khắc đó. Khối băng trong lòng dường như đã bị khoét qua một khe hở, đủ để những cảm xúc kìm nén bấy lâu trực trào ra ngoài. Cô cũng không biết tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/158253/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.