Bên kia điện thoại, Tần Khánh khẽ cau mày, nói: “Khi nào rảnh rỗi, anh sẽ nhắc nhở thằng bé.”
Nghe câu trả lời không hề ngạc nhiên như dự kiến của bà, Diệp Tình nghi hoặc hỏi: “Ông xã, có phải anh đã biết hay không?”
“Sáng nay Tần Thận đã nói với anh.”
Diệp Tình bị hai ba con nhà này giấu chuyện, ngược lại chính là, ngay khi bà phát hiện quan hệ của Tần Thận và Tần Diệp Tân liền ra cẳ khẩn cấp gọi cho Tần Khánh. Bà giận dữ nói: “Tần Khánh, anh chọc giận em!”
Tần Khánh biết vợ mình thực sự tức giận, đành phải đem con trai ra là lá chắn. Ông ho nhẹ, nuốt nước bọt: “Tần Thận bảo anh không được nói cho em.”
Kỳ thật, trong thâm tâm ông cũng hi vọng Diệp Tình biết chuyện này muộn hơn. Mặc dù sáng nay Tần Thận đảm bảo, nhưng ở trong mắt ông, tình huống của hai đứa nhỏ thực sự không rõ ràng, huống hồ chúng nó còn có kế hoạch của riêng mình.
Nghe Tần Khánh ho khan, Diệp Tình cũng không quan tâm đến những suy nghĩ riêng của Tần Thận, lo lắng nói: “Sao lại ho thế, không phải đã nhắc anh uống nhiều trà nóng hay sao? Anh có uống thuốc đúng giờ vào buổi trưa không?”
Tần Khánh biết vợ để tâm sức khỏe của ông, không khỏi nói: “Uống rồi, ăn rồi, vừa rồi là sợ em tức giận.”
Diệp Tình buồn cười nói: “Làm sao em thật sự giận được, em vui mừng còn không kịp, chẳng qua A Thận nó như vậy, thật uổng phí tâm tư của em dành cho hôn nhân của thằng nhỏ.”
Nói đến vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/158243/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.