Sau khi nghỉ ngơi một ngày, hai người quay trở lại đoàn làm phim, tinh thần Vu Đằng đã phấn chấn hơn rất nhiều, cô cầm một cái ghế nhỏ và ngồi bên cạnh Ngụy Hạc Trường, tay cầm chiếc quạt điện nhỏ thổi về phía anh.
Ngụy Hạc Trường đang đọc kịch bản, trên người anh toàn là máu bằng đạo cụ, nhìn thôi đã thấy sợ. Anh vén tay áo lên cao, sau đó duỗi tay xoay chiếc quạt điện nhỏ về hướng Vu Đằng: “Anh không nóng.”
Vu Đằng nhăn mặt: “Thời tiết thì nắng nóng, quần áo trên người anh thì dày bịch.”
Ngụy Hạc Trường mỉm cười: “Từ nhỏ anh đã không sợ nóng.”
Thật sao? Vu Đằng nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn chuyển hướng quạt điện về phía mình. Hôm nay cô không có việc gì để làm, Ngụy Hạc Trường nói không cần nấu cơm nên Vu Đằng cực kỳ khoái chí, nhưng trước mặt ông chủ, cô không dám trắng trợn cầm điện thoại lên nghịch. Cuối cùng cô chỉ đành ngồi trơ mắt nhìn mọi người trong đoàn quay phim.
Lâm Hành Hành đứng chống nạnh bên cạnh máy quay, kịch bản trong tay sắp bị anh vò nát. Không biết hôm nay nam nữ phụ bị làm sao, chỉ quay một phân đoạn tình cảm mà quay lại ba lần vẫn không đạt, chẳng lẽ họ còn muốn anh dạy cho cách thể hiện tình cảm???
“Vu Đằng”, trong lúc cô đang ngây người thì nghe thấy giọng nói của Ngụy Hạc Trường, “Ngày mai em có thời gian rảnh sau khi tan làm không?”
“À… ngày mai sao, em nghĩ là không có vấn đề”, Vu Đằng nhìn về phía Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-nam-lam-dau-dau/2471603/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.