Về chuyện bố của Trác Trác, mặc dù Vu Đằng tò mò nhưng lúc này cô lại không dám hỏi. Từ trước đến giờ, Lâm Hành Hành chưa bao giờ nổi giận với cô, xem ra lần này anh thực sự tức giận rồi.
Lâm Hành Hành nói xong mấy lời kia, anh lạnh lùng đi xuống dưới nhà ăn cơm. Vu Đằng và Trác Trác đi theo sau, dáng vẻ tò mò sắp chết.
Giang Tình khoát tay, cô bất lực nói, “Ăn cơm trước đã.”
Ở dưới nhà, dì Trương và chị Vương đã chuẩn bị sẵn bát đũa cho vợ chồng son, chỗ ngồi cũng xếp gần nhau.
Lúc Vu Đằng xuống đến nơi, cô thấy Lâm Hành Hành đã ngồi xuống ăn cơm trước mình.
Bố Lâm thấy Vu Đằng đi xuống, sắc mặt ông mới hơi dịu đi, “Đằng Đằng lại đây ăn cơm, vừa rồi bố có bảo chị Vương nấu thêm mấy món hai đứa thích ăn.”
Vu Đằng ngồi vào chỗ, cô ngoan ngoãn nói, “Con cảm ơn bố.”
Tuy hai người đến đột ngột, đã thế hai vợ chồng còn đang chiến tranh lạnh, nhưng không khí trên bàn cơm vẫn khá thoải mái, ông nội Lâm thỉnh thoảng sẽ nói đôi ba câu với con trai và con dâu, cho nên không quá buồn tẻ.
Ăn xong bữa tối, ông nội Lâm muốn đi dạo cho tiêu cơm, Vu Đằng bèn đi cùng ông.
Tuy thời tiết mấy hôm nay vẫn lạnh, nhưng đợt rét đậm đã qua đi, ông nội Lâm khoác thêm chiếc áo nhung kiểu dáng Tôn Trung Sơn, quàng thêm chiếc khăn mà Vu Đằng yêu cầu, sau đó hai ông cháu mới chậm dãi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-nam-lam-dau-dau/2471567/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.