Chương trước
Chương sau
Lâm Việt Nhiên cảm giác hô hấp người đang ôm bả vai mình dần nặng nề trong nháy mắt, mặc dù Kiều Thanh Viễn rất nhanh điều chỉnh lại.



"Không sao đâu." Lâm Việt Nhiên nhẹ giọng nói: "Anh cũng không ôm một bụng tức giận trở về nha."

Anh nói xong lại nghiêng người ngửa đầu nhìn về phía Kiều Thanh Viễn, ngoắc ngón tay sờ sờ cằm hắn, "Nào? Ngoan, nghe lời."

Kiều Thanh Viễn giống như một quả bóng da xì hơi, lặng lẽ vùi vào hốc vai Lâm Việt Nhiên.

Lúc này biến thành Lâm Việt Nhiên khẽ vuốt ve lưng Kiều Thanh Viễn, người ôm cùng người được ôm trong nháy mắt hoán đổi với nhau.

"Tập trung xem chương trình nào." Lâm Việt Nhiên sờ sờ tóc Kiều Thanh Viễn, "Lần đầu tiên hát trước ống kính, cho anh chút mặt mũi đi."

Kiều Thanh Viễn cọ cọ trong hốc vai Lâm Việt Nhiên, lúc đứng dậy chóp mũi không cẩn thận cọ đến lỗ tai Lâm Việt Nhiên, đôi môi cũng như có như không mang theo yêu thương mà trêu chọc.

Hai người đều ngẩn ra, lỗ tai Lâm Việt Nhiên trong nháy mắt liền đỏ lên. Kiều Thanh Viễn cũng ho nhẹ một tiếng, một lúc lâu sau nói: "Anh."

Lâm Việt Nhiên nhầm mắt, "Xem chương trình đi."

Lâm Việt Nhiên trên sân khấu nói xong liền buông micro xuống, ánh mắt đảo qua ban giám khảo, không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại khiến bọn họ có cảm giác bị khiêu khích.

Ban giám khảo các cuộc thi lớn đều miệng vừa độc vừa bén, thỉnh thoảng còn trộn lẫn mấy vị Đông Quách tiên sinh*, mà "Thanh âm vẫn còn bên tai" cũng không ngoại lệ.

*Raw 东郭先生: nhân vật trong truyện ngụ ngôn "Đông Quách tiên sinh và con sói" mọi người có search gg để đọc nha, đại loại ngụ ý là đối với kẻ hung tàn thì chớ có mà mềm lòng dễ dàng thương xót, nhưng tui thấy cứ sai sai thế nào ý không hợp ngữ cảnh mà không biết sửa như nào.

Vị giám khảo này cảm thấy mình bị mạo phạm, nhất thời không kiểm soát được vẻ mặt, muốn phản bác ra tiếng lấy lại thể diện, nhưng ban giám khảo mỗi vòng chỉ có thể lên tiếng một lần, người này nháy mắt với người bên cạnh, người sau tự nhiên nhận được tín hiệu.

Người dẫn chương trình hỏi: "Có giám khảo chuyên nghiệp nào khác muốn chia sẻ quan điểm của mình với cậu ấy không?"

Một người giơ biển, sau khi tiếp nhận micro nhân viên đưa tới, mở miệng câu đầu tiên là, "Lâm Việt Nhiên, tôi biết cậu."

Ngữ khí của hắn ta không tốt, nếu là ngữ khí mềm mại, nói không chừng còn có thể khiến cho người bên ngoài liên tưởng đến một ít chuyện xưa.

Nhưng trong lời nói của hắn ta lại lộ ra vẻ khinh mạn, sau khi nói xong còn cố ý dừng lại vài giây, không khí hiện trường đều đình trệ.

【??? 】

【Nói một nửa ăn mì không có gói gia vị! 】

【Tôi đã sớm muốn nói rồi, tôi cũng từng nghe qua tên Lâm Việt Nhiên, mặt hình như cũng đã nhìn thấy! Nhưng tôi không thể nhớ! 】

【Emmm có thể là trước đó cậu ấy từng nhận được giải thưởng nào không? Nếu không lộ diện trên các nền tảng, cũng chỉ có khả năng này thôi? 】

"Giải Thưởng Kim Âm." Người này nói thêm.

【Ah! Đúng vậy! 】

【Nhớ tới rồi! Omega xinh đẹp trong buổi lễ! Wow! Cảm thấy cậu ấy trên sân khấu với trước đó thật khác nhau! 】

【Các người đang nói gì vậy? Buổi lễ nào? 】

【Giải Thưởng Kim Âm là gì? Tôi 2G à? 】

【Giải Thưởng Kim Âm! Giải thưởng âm nhạc siêu trâu bò!!! Không chấp nhận đi cửa sau. 】

Người giám khảo này không để ý đến những lời thì thầm và tò mò của khán giả, sau đó từ từ nói với giọng điệu lạnh lùng: "Tôi thừa nhận, cậu thực sự có tài năng, có thể giành được giải thưởng Kim Âm, có nghĩa là cậu có sức mạnh, nhưng sân khấu này không phù hợp với cậu. Giống như bài hát của cậu, vấn đề định vị bản thân của cậu, có vẻ hơi sai.

Mà sai, cũng bởi vì cậu không đặt mình đúng vị trí mà mình nên đứng."

Hiện trường một mảnh xôn xao, tiếng ồn ào liên tiếp vang lên, khán giả hiển nhiên không ngờ sẽ có giám khảo nói chuyện cay nghiệt như vậy.

【Có chút quá đáng... 】

【Phủ định từ gốc rễ, miệng thật sự quá độc】

【Đây cũng thật sự không thân thiện với tuyển thủ đá quán]

【Không, là đối với tất cả khách mời đều không thân thiện, ban giám khảo thật sự không hiểu cái gì gọi là nói chuyện cho tốt】

【Bộ dáng cao cao tại thượng, ban giám khảo chính là cố ý nói chuyện gây khó dễ? 】

MC Tô Duyệt cũng không có ý mở miệng hòa giải, mà ở một bên âm thầm quan sát Lâm Việt Nhiên, oán thầm Omega này đến tột cùng là quá hiền lành, chậm nửa nhịp nghe không ra ác ý của người khác, hay là thật sự lòng dạ thẳng thắn bao dung một chút cũng không để ý?

Giám khảo vẫn hùng hổ bức người như trước, "Cùng là một người đứng sau màn, tôi muốn khuyên cậu một câu, ở phía sau màn cũng không có gì, cũng không nên cảm thấy kém người một bậc, cậu làm tốt, tất nhiên người ta vẫn sẽ công nhận cậu."

Hắn ta nói đến hứng khởi, theo bản năng ưỡn ngực, thân thể dựa vào phía sau nâng cằm lên, "Tôi làm âm nhạc cũng đã hai mươi lăm năm, gặp qua rất nhiều người mới đằng sau hậu trường có chút tài năng và tư sắc liền muốn đi đường tắt để lộ diện. Có thể thành công rất ít rất ít, phần lớn mọi người đều yên tĩnh."

【...... Dừng lại, nói đến đây là được rồi.]

【Thì ra thật sự có người há miệng là ác ý】

【Người mới vừa mới đi tới trước đài, cứ như vậy mà đả kích người ta? 】

【Hai mươi lăm năm rất giỏi sao? Cũng không thấy tiền bối như ngươi làm ra thành tích gì... 】

Nói xong những lời này, người này giống như nhìn tiểu bối trong nhà không nghe lời lắc đầu, còn giống như bất đắc dĩ thở dài, "Người trẻ tuổi, không nên lúc nào cũng muốn xuất đầu lộ diện trước sân khấu, từ nhà sản xuất đến ca sĩ, không chỉ là dáng dấp xinh đẹp là được. Cậu phải suy nghĩ kỹ, hiện tại thực lực của cậu đủ để sánh với những ca sĩ thật sự sao?"

【Đây là công kích cá nhân phải không? Anh ta đang nói cái quái gì vậy? 】

【Lúc trước là minh chửi ám chỉ, bây giờ chính là trần trụi PUA* người ta! Đừng bao giờ lại gần những người lúc nào cũng giương lá cờ muốn tốt cho cậu nhưng thực chất chỉ muốn hạ thấp thể diện của cậu! 】

*Pick-up Artist: để giải thích cái này thì rất dài nma mng hiểu đại khái như kiểu thao túng tâm lý í, mng có thể tra gg để hiểu rõ hơn. Một số biểu hiện của bọn họ trong một mối quan hệ:

(1) Tự cho mình là trung tâm

(2) Sử dụng điểm yếu của bạn để châm biếm, trêu chọc, chỉ trích từng nhất cử nhất động của bạn

(3) Tỏ ra là người có quyền, giả vờ rằng biết hết tất cả về bạn, và thậm chí cố gắng thuyết phục bạn rằng những gì bạn tin tưởng đều là sai và bạn đang tự lừa dối chính mình

(4) Giỏi trong việc bóp méo sự thật, đưa ra một bài tranh luận dài và phức tạp để chứng minh cho quan điểm của mình

.......

【Giám khảo này xảy ra chuyện gì vậy? Lâm Việt Nhiên sao lại trêu chọc đến tên này vậy? 】

【Nhưng Lâm Việt Nhiên thật sự siêu đẹp! 】

【Không đúng! Thật không ổn! Hắn ta là đang ganh ghét mỹ nhân phải không? 】

【Tiểu mỹ nhân ngàn vạn lần không thể bị hắn dọa! Bài hát của cậu thực sự rất tốt! Tôi rất thích nha! 】

【Tôi thấy hai giám khảo này mới là không tự lượng sức mình! Luôn miệng nói làm hậu trường không có gì, vậy vì sao các ngươi còn phải làm giám khảo chứ? Không phải cũng là muốn xuất hiện lộ diện sao? 】

【Người có thể đoạt giải Kim Âm đương nhiên có thực lực! Đó là giải thưởng Kim Âm đấy! 】

【Cười chết, bởi vì bọn họ căn bản không lấy được giải Kim Âm, cho nên bắt đầu bài trừ đồng nghiệp có thực lực sao? 】

【Tại sao các nhạc sĩ đằng sau hậu trường không thể trở thành ca sĩ? Ai quy định? 】

【Không Vân Chi Nguyệt! Tôi thực sự rất rất thích bài hát này! Thì ra là do tiểu mỹ nhân sáng tác! Quả thật là người vợ định mệnh của ta! 】

【Mọi người trong nhà, tôi tra xong tư liệu và đã trở lại, phong cách âm nhạc của tiểu mỹ nhân rất linh hoạt, hơn nữa cậu ấy còn là cộng sự của Sơn Thủy Studio! Sơn Thủy Studio đó!!! 】

【Sơn Thủy Studio chỉ mới ra mắt vài năm! Nhưng những bài hát mà họ đã thực hiện thật sự rất đáng để thưởng thức! Tôi nghe nói rằng các thực lực nhạc sĩ trong đó đều rất mạnh! 】

【Trời ơi! Cậu ấy mới 24 tuổi! Làm lão bản mà cũng nhận được giải thưởng! Vừa có tài vừa có sắc! Bởi vậy nên đám người kia mới ghen tị?! 】

Lâm Việt Nhiên trên sân khấu đối mặt với lời nói lỗ mãng như vậy không hề động đậy chút nào, trong quá trình trưởng thành của anh đã sớm gặp qua các loại tâm tư xấu xí, thủ đoạn trào phúng như vậy không đủ để lọt vào mắt.

MC Tô Duyệt hỏi: "Lâm Việt Nhiên, cậu có gì muốn nói về chuyện này không?"

"Có thể làm cho Hoàng lão sư của Diệu Âm giải trí từ trước đến nay ít nói một hơi nói nhiều như vậy, tôi cũng rất hoan nghênh."

Lâm Việt Nhiên đoan lên bộ dáng kính cẩn khiêm tốn, "Tất nhiên cũng không nên nói suông, nhạc sĩ mà, lấy tác phẩm nói chuyện. Vãn bối còn trẻ, không sợ gặp trở ngại đi nhầm đường."

"Huống chi..." Lâm Việt Nhiên mỉm cười, "Tôi tự nhận bộ dạng cũng tạm được, da mặt cũng coi như dày, không sợ đất bằng phẳng nổi phong ba*."

*Raw 平地起风雨: (1) là phép ẩn dụ cho những thay đổi đột ngột và bất ngờ.

(2) Nó là một phép ẩn dụ: tạo ra các sự cố hoặc tin đồn mà không có lý do.

(Theo Baidu.com)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.