“Trước đó thật xin lỗi mọi người. Trong nhà xảy ra chút chuyện, tôi cần phải trở về để tự mình giải quyết. Cũng tại tôi không thông báo trước với mọi người, nên việc tư của tôi đã gây ra một trận xôn xao không nhỏ ở trên mạng, gây phiền phức cho mọi người. Tôi có mua cho mọi người một ít đồ ngọt, mỗi người một phần!”
Quan Niệm vừa đến phim trường liền lấy “thành ý” của mình ra để xin lỗi tất cả các nhân viên công tác, cũng như bảo trợ lý chuẩn bị “đồ an ủi” để thu phục lòng người.
Mười phút trước, công ty quản lý của Quan Niệm đã cho đoàn đội quan hệ xã hội của anh ta phát đi một thông báo, nói rõ nguyên nhân vì sao anh ta vắng mặt mấy ngày nay.
“Hoan nghênh anh Niệm trở về! Cảm ơn anh Niệm!”
Người bị mua chuộc tất nhiên là có. Cầm trên tay “quà xin lỗi” của Quan Niệm, ai nấy đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
“Vũ Vũ! Anh nhớ hình như em rất thích đồ ngọt của cửa hàng này.”
Quan Niệm nhìn thấy Phó Vị Vũ đang đứng lẫn vào trong đám người, thì lấy một phần bánh kem đưa tới trước mặt cô.
Phó Vị Vũ nhìn chằm chằm vào hộp bánh kem trong suốt, trong lòng cảm thấy rất bối rối.
Mới mười phút trước thôi, cô vừa trượt tay nhấn like cho một cái bình luận phê bình Quan Niệm, mặc dù đã nhanh chóng bỏ like, nhưng nó cũng đã gây ra làn sóng gió không nhỏ ở trên mạng.
Phó Vị Vũ thầm nghĩ chắc lần này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-toi-tan-xuong-tuy/3087255/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.