Trong lúc Phó Vị Vũ quay phim thì Thư Tịnh ngồi ở bên cạnh đạo diễn.
Hôm nay Phó Nghệ Luân có việc nên anh ấy không đến giám sát.
Dưới ánh nắng mùa thu, làn da trắng nõn như sứ của Phó Vị Vũ tựa như phát ra ánh sáng, vô cùng lóa mắt, khiến cho người ta có cảm giác như chỉ cần chạm nhẹ một cái là làn da ấy sẽ không còn hoàn hảo như vậy nữa.
Thư Tịnh đeo tai nghe, chăm chú nhìn vào màn hình giám sát.
Màn hình dừng lại trên gương mặt của nữ chính Lương Uyển Nghi.
Phó Vị Vũ trời sinh vốn là một đại mỹ nữ rồi, ngũ quan tinh xảo, chỉ cần cười lên một cái là có thể khiến cho người gặp người yêu rồi. Sau khi tiếp xúc nhiều hơn thì sẽ phát hiện ra cô còn là một con người cứng rắn, quả cảm, không phải là loại người có thể dễ dàng là dỗ dành được.
Nhân vật Lương Uyển Nghi này giống như là sinh ra để dành ra Phó Vị Vũ vậy. Từng biểu cảm, động tác đều được cô thể hiện rất gọn gàng, chính xác, ngay cả cảm xúc thể hiện qua ánh mắt cũng trông rất thật.
Cảnh quay này là cảnh Lương Uyển Nghi đi thăm những người phụ nữ khác, ghi chép lại cuộc sống hàng ngày của họ, rồi từ đó tuyên truyền tư tưởng giải phóng nữ quyền.
Trong xã hội phong kiến, phụ nữ vẫn luôn phải phụ thuộc vào một người đàn ông trong gia đình. Nhưng dưới sự ảnh hưởng của văn hóa phương Tây, tư tưởng nữ quyền dường như bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-toi-tan-xuong-tuy/2642004/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.