Phó Nghệ Luân ăn mì xong thì ăn vạ ở đây không chịu đi, anh ấy ngồi trên ghế sô pha nói chuyện nhân sinh đại sự với Phó Vị Vũ.
“Anh có thể đồng ý cho em và Thư Tịnh quen nhau, nhưng mà em không được vứt bỏ sự nghiệp của mình.” Cô đã phải rất vất vả mới tích góp được nhiều nhân khí, giành được nhiều tài nguyên tốt như vậy, còn nắm giữ vị trí tiểu hoa đáng lưu lượng hàng đầu, cũng không thể vì tình yêu mà làm chậm trễ tiền đồ được.
Vừa rồi cô còn nói cái gì mà rời khỏi giới giải trí, thật ra đó chỉ là lời nói trong lúc tức giận nhất thời mà thôi. Nào có tình cảnh không thể cứu vãn chứ, nhiều lắm cũng chỉ là bị người ta bôi đen thôi mà. Mấy năm qua cô cũng không phải chưa từng bị người ta bôi đen bao giờ.
Nhưng khó mà tránh khỏi việc những fan hâm mộ từng sát cánh bên cô từ lúc cô mới xuất đạo sẽ thoát fan rồi quay về dẫm ngược lại cô. Thư Tịnh cũng sẽ gặp phải cục diện giống như cô vậy.
Cô đã từng làm fan của anh, nên đương nhiên cô cũng hiểu tâm trạng của các fan khi nhìn thấy thần tượng của mình yêu đương, đặc biệt chính là fan nữ. Họ sẽ gào khóc như trời sụp đất lở, thậm chí còn có người nghĩ quẩn nữa.
Phó Vị Vũ lấy đại cục làm trọng, từ lúc ban đầu cô đã nghĩ chỉ yêu đương bí mật mà thôi.
Nhưng nếu chỉ là yêu đương lén lút thì đúng là quá uất ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-toi-tan-xuong-tuy/2641975/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.