Chương trước
Chương sau
"An Kỳ nói là cậu mặc như thế này cẩn thận lại biến khéo thành vụng, dọa cho đàn ông chạy hết mất."

Nói xong, cô và Tống An Kỳ không nhịn được cười.

Mà Tiêu Tiêu cũng đang nghiêm túc tự hỏi lại bản thân mình, vẻ mặt rất là chăm chú.

Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ nhìn nhau một cái, sau đó đi tới, mỗi người kéo một bên cánh tay của cô, kéo cô đi vào Home City.

"Đừng suy nghĩ nữa, vẫn nên đi mua bàn trước đi sau đó còn mời bọn tớ đi ăn tiệc."

Tiêu Diệp Nhiên nói.

"Nhiên Nhiên, rốt cuộc là đàn ông thích tâm hồn bên trong hay là bề ngoài của phụ nữ vậy?" Tiêu Tiêu hỏi.

"Đàn ông thích phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài, ví dụ như..." Nói đến đây, Tiêu Diệp Nhiên dừng chân lại khiến cho hai người kia cũng dừng lại theo, hai người không hiểu nhìn cô, không hiểu vì sao cô lại đột nhiên dừng lại.

Chỉ thấy cô lộ ra một nụ cười đắc ý, sau đó nói tiếp câu mà vừa rồi còn chưa kịp nói xong: "Tớ! Tớ chính là một người phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài."

Bầu không khí lập tức yên tĩnh trở lại, xấu hổ một cách khó hiểu.

Tiêu Tiêu và Tống An Kỳ hờ hững nhìn cô rất lâu, sau đó hai người đồng thời nhấc chân tiếp tục đi lên phía trước.

"Tớ biết chỗ bán bàn làm việc kiểu dáng đẹp mắt lại còn tiện nghi"

"Thật sao? Vậy cậu dẫn tớ đi xem đi" 

Hai người bọn họ vừa nói vừa đi lên phía trước, bỏ lại một mình Tiêu Diệp Nhiên ở đằng sau.

Tiêu Diệp Nhiên nhìn qua hai cô, thở dài khe khẽ: "Quả nhiên vẫn là Mặc Đình nhà mình biết thưởng thức"

Thấy các cô càng đi càng xa, cô mới vội vàng đuổi theo. Home City rất lớn, trên dưới có bốn tầng, tổng diện tích gần ba trăm nghìn mét vuông nhưng dù thế nào mấy người Tiêu Diệp Nhiên cũng không thể ngờ được, ở một nơi lớn như thế vẫn còn có thể gặp được người đáng ghét như thế...

Đôi tiện nhân Hàn Minh Nhân và Dương Thiên Thiên đang ở đối diện.

Đây đúng là oan gia ngõ hẹp rồi.

"Ui, đây không phải là Tống An Kỳ sao?"

Tống An Kỳ đang giúp Tiêu Tiêu chọn bàn làm việc, đột nhiên từ bên cạnh truyền tới một giọng nói quái gở.

Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra tiếng nói, khi nhìn thấy đôi nam nữ đang đi tới, ánh mắt bỗng nhiên biến thành lạnh lẽo.

Dương Thiên Thiên đi đến trước mặt cô, hai tay khoanh lại trước ngực, hơi ngước cảm lên, dùng tay vén tóc một cái, vẻ mặt khó giấu được sự đắc ý nói: "Tôi và Minh Nhân sắp kết hôn, gần đây đang trang trí nhà cửa, ôi chao, thật sự là rất mệt mỏi luôn. Minh Nhân còn nói muốn tự mình chọn đồ. dùng trong nhà nên dạo này tôi mệt mỏi quá”

Nghe như vậy người không biết còn tưởng rằng cô ta đang phàn nàn với bạn bè mình nhưng thật ra là cô đang khoe khoang với Tống An Kỳ.

Tống An Kỳ nghe xong lời này liền cười nhạo một tiếng, châm chọc nói: "Nếu đã mệt mỏi như vậy thì đừng kết hôn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.