CHƯƠNG 37 
 Mùi hương thuộc về anh bao phủ lấy cô, tiếng tim đập mạnh khỏe khoắn vang lên bên tai cô, từng điều nhỏ nhỏ một đều khiến người ta hết sức yên lòng. 
 Cố Mặc Đình nhẹ nhàng ôm lấy cô, bàn tay anh chầm chậm vuốt ve mái tóc cô: “Em thắng rồi đấy, sao lại uể oải như vậy chứ?” 
 Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu: “Em không phải uể oải, chỉ là đang xót thương cho chính mình thôi.” 
 Cô dường như đã nhận ra có điều gì sai sai, thế là cô ngẩng đầu lên nhìn anh, kinh ngạc hỏi: “Sao anh biết em thắng chứ?” 
 Cố Mặc Đình lại đẩy đầu cô trở lại trong lồng ngực mình: “Ở đất Bắc Ninh này không có chuyện gì giấu được anh cả.” 
 Đầu óc Tiêu Diệp Nhiên cũng rất nhanh nhạy, ngay sau đó cô cũng đã hiểu ra: “Lúc đó anh cũng có mặt?” 
 “Ừm.” 
 Cố Mặc Đình trả lời cô một cách bâng quơ, song trong lòng cô lại thấy rung động, cảm giác như có một luồng hơi ấm đang chảy tràn trong tim. 
 Chẳng trách! 
 Chẳng trách sao anh lại đứng đây đợi cô về nhà, chẳng trách sao anh cũng đang mặc đồ dự tiệc. 
 “Vậy người tên Triệu Phàm kia là anh tìm tới phải không?” 
 Cô cũng mau chóng nhìn ra điểm mấu chốt. 
 “Đây đã là cách nhẹ nhàng nhất có thể.” 
 Cố Mặc Đình không phủ nhận, giọng anh bỗng hơi đanh lại. 
 “Cảm ơn anh!” Tiêu Diệp Nhiên cảm động nói. 
Buổi tiệc này đối với cô chẳng khác gì tra tấn, Cố Tống Vy cố ý gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-den-nghien/2652369/chuong-37.html