Người phụ nữ này, tính toán thật là giỏi, vậy mà lại muốn mượn thế áp bức Tiêu Diệp Nhiên, thừa nhận bọn họ đích thực là đã giải trừ mâu thuẫn.
Trong tình huống hiện tại của Tiêu Diệp Nhiên, nếu như cô trả lời không thích hợp một chút thôi, chỉ e là sẽ khơi dậy sự bất mãn của ban lãnh đạo cấp cao trong công ty.
“Thật vô sỉ!”
Tống An Kỳ tức giận, giận dữ chửi bới ở bên cạnh.
Tiêu Diệp Nhiên không nói gì, nhưng bởi vì ánh mắt đắc ý của Cố Tống Vy trên sân khấu mà đôi mắt của cô đột nhiên trở nên có chút nguy hiểm.
“Cô Tiêu Diệp Nhiên, không biết lời mà cô Cố nói hồi nãy có phải là thật không?”
Không ít phương tiện truyền thông quay sang hỏi Tiêu Diệp Nhiên.
Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, trên môi nở một nụ cười: “Chuyện giữa tôi và cô Cố quả thật đã trôi qua. Dù gì thì tôi vẫn có cuộc sống của riêng mình. Còn về chuyện hoá giải mâu thuẫn, cũng không hẳn. Một người bị chó cắn qua một lần, trong lòng ít nhiều cũng sẽ để lại ám ảnh, cho nên khi gặp lại con chó đó lần nữa, sẽ luôn tránh xa một chút. Nếu như cứ ngu ngốc mà sáp đến gần, ai mà biết con chó đó có cắn thêm một cái không chứ?”
“…”
Cái ví vụ này của Tiêu Diệp Nhiên vừa thốt ra, trực tiếp khiến cho tất cả phóng viên truyền thông á khẩu không nói gì.
So sánh Cố Tống Vy với chó, cái này cũng thật là…khiến người ta không thể phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-den-nghien-2/446741/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.