Chương trước
Chương sau
“Ha ha, đừng nói là vì cô sợ anh ta so không được với Hạo Tuấn cho nên mới không dám gọi đến đây chứ? Thật ra cũng không có gì, dù sao Hạo Tuấn tài giỏi như thế, rất ít người có thể so sánh với anh ấy. Cô yên tâm đi, bọn tôi sẽ không cười nhạo cô đâu.”
Cố Tống Vy còn tưởng rằng Tiêu Diệp Nhiên đang chột dạ, mặt mày càng thêm đắc ý.
Tiêu Diệp Nhiên nghe xong thì bật cười: “Rác rưởi cũng được gọi là tài giỏi à, Cố Tống Vy, cũng chỉ có loại phụ nữ như cô mới xưng đôi với anh ta, đúng là trời sinh một cặp.”
Bùi Hạo Tuấn hơi thay đổi sắc mặt, hai mắt nhìn chằm chằm Tiêu Diệp Nhiên.
Cô gái này đã từng yêu anh như mạng, bây giờ lại vô cùng khinh thường anh.
Có lẽ Cố Tống Vy không biết, nhưng Bùi Hạo Tuấn lại rõ ràng hơn ai hết, bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên đúng thật là có một người đàn ông vô cùng tài giỏi, mà người đàn ông kia, ngay cả anh cũng phải cảm thấy xấu hổ không bằng.
“Tiêu Diệp Nhiên, nể mặt cô thì cô liền tự dát vàng lên mặt mình à? Với bộ dạng đó của cô mà cũng xứng nhận được sự ưu ái của đàn ông sao?”
Nghe được lời nói gần như sỉ nhục mình của Tiêu Diệp Nhiên, Cố Tống Vy liền đánh mất tính nhẫn nại, trực tiếp buông lời chế giễu.
Đúng lúc này thì có một giọng nói ấm áp, dịu dàng đột nhiên vang lên bên tai: “Cô ấy sao lại không xứng nhận được sự ưu ái của một người đàn ông ưu tú chứ?”
Ba người đồng thời nhìn lại thì chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai chậm rãi tiến về phía này.
Thần thái của người đàn ông ấy thanh cao, nhã nhặn, vẻ mặt vừa ngang ngược vừa tà mị, toàn thân toát lên sự quyết rũ câu dẫn hồn phách của người khác.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cố Thanh Chiêu, phản ức của cả ba người đều không giống nhau.
Tiêu Diệp Nhiên liền hiểu ra là Cố Mặc Đình phái Cố Thanh Chiêu đến giúp cô.
Còn Cố Tống Vy thì trong ánh mắt xuất hiện sự ngạc nhiên xen lẫn với thích thú.
Người đàn ông này quá mức tuấn mỹ, toàn thân đều là xa xỉ phẩm, toát lên sự tự phụ bẩm sinh, còn thần thái thì lại càng vượt trội so với Bùi Hạo Tuấn.
Còn Bùi Hạo Tuấn thì con ngươi hơi co lại, sắc mặt hiện lên sự lo lắng.
Chính là người đàn ông này.
Hôm ấy, Tiêu Diệp Nhiên đã cười với người đàn ông ấy, lại còn lên xe anh ta, xem ra quan hệ giữa hai người bọn họ không bình thường.
“Anh là ai?”
Cố Tống Vy dường như hỏi theo phản xạ có điều kiện.
Cố Thanh Chiêu không thèm liếc cô ta lấy một lần mà tiến tới trước mặt Tiêu Diệp Nhiên nói: “Cơm tối còn chưa ăn no mà, chúng ta nên về thôi.”
“Ừm!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tiêu Diệp Nhiên cười cười, vòng qua Bùi Hạo Tuấn và Cố Tống Vy, trở về.
Cố Tống Vy vẫn chưa hết hy vọng, cô ta lại hỏi một lần nữa: “Này, tôi hỏi anh đó, anh là ai? Anh và Tiêu Diệp Nhiên là quan hệ như thế nào?”
Nghe thấy giọng điệu chất vấn cay nghiệt ấy, Cố Thanh Chiêu liền tỏ vẻ chán ghét, bắt chước câu cửa miệng của Tiêu Diệp Nhiên: “Mắc mớ gì tới cô?”
“Không biết quý tính của anh đây là gì? Tống Vy là chị gái của Diệp Nhiên, còn tôi là anh rể của cô ấy.”
Bùi Hạo Tuấn cũng lên tiếng vẻ mất kiên nhẫn.
Cố Thanh Chiêu nghe vậy liền ngoảnh mặt: “Chị sao? Diệp Nhiên chẳng phải là còn một ư, sao lại lòi ra thêm một cô chị thế này?”
Bùi Hạo Tuấn và Cố Tống Vy lập tức sượng trân.
“Anh nói gì vậy?”
“Tôi nói sai sao? Chẳng qua chỉ là con của chồng trước mà vợ lẽ mang về theo thôi mà, ngay cả họ cũng không giống nhau mà cũng xứng xưng là chị em với Diệp Nhiên sao?”
Cố Thanh Chiêu cười khẩy, châm chọc Cố Tống Vy không chút khách khí.
x+AAAAAElFTkSuQmCC
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.