Na Tịch Hách cũng lạnh như băng nhìn anh.
"Không cần ông quản."
Hắc Viêm Triệt không nói gì giơ tay lên lại đánh thêm một cái nhưng lầnnày không có đánh vào mặt cậu mà đánh vào trên lưng Viên Cổn Cổn.
Viên Cổn Cổn khó chịu hừ một tiếng không thể tin được anh lại dùng sứclớn như vậy để đánh con trai của mình, ngẩng đầu hơi kích động nói :"Hách Hách vẫn là đứa nhỏ sao anh có thể đánh mặt con còn dùng sức nhưvậy, sao anh lại ra tay với con trai ruột mình như thế!
"Nó sao? Nếu tôi nhớ không lầm vài phút trước ở trong miệng em nó vẫn là con trai Na Tịch Thịnh Duệ tôi chỉ là 'chú' mà thôi." Hắc Viêm Triệtlạnh lùng trào phúng nhìn cô.
"Anh..."
"Không phải em cũng rất nhớ 'cha' nó sao? Ngủ cùng hai năm cũng khônggiống nhứ em nói phải không?" Hắc Viêm Triệt bị lòng đố kị kích thíchmiệng nói chuyện không chừng mực.
"Đúng, không sai em nhớ 'cha' của Hách Hách muốn chết, ít nhất từtrước tới bây giờ anh ấy đều không tổn thương đến chúng tôi chút nào,anh ấy là người đàn ông dịu dàng chu đáo không giống với Hắc tiên sinh." Viên Cổn Cổn tức giận trả lời lại một cách mỉa mai.
"Không sai, anh ta dịu dàng chu đáo tôi lạnh lùng tàn bạo nhưng là emtình nguyện leo lên giường của tôi cũng không cần anh ta, xem ra em cũng không phải mặt hàng gì tốt." Hắc Viêm Triệt gằn từng tiếng nói, nhữngcâu đều xé rách tim Viên Cổn Cổn.
"Cũng không biết Na Tịch Hách nghe hiểu được đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-bao-boi-no-le-tinh-yeu-cua-bao-vuong/1955374/quyen-2-chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.