Viên Cổn Cổn nhìn tòa nhà cao ngất trước mắt này, trong lòng có nhiềucảm xúc đan xen, ông trời thật trêu đùa, không lâu trước đây cô xuấthiện tại đây với thân phận là khách, không nghĩ tới sau tìm ra được sựthật, trở lại đây thì thân phận của cô đã là tổng giám đốc phu nhân.
Từ lúc một nhà ba người tiến vào, trên dưới công ty đều kinh ngạc nhìnbọn họ, không nói đến chuyện Hắc Viêm Triệt nắm tay một người phụ nữ cóbao nhiêu người giật mình, chỉ là nhìn anh ôm Na Tịch Hách trên tay cũng đủ để mắt của bọn họ phá kính, Na Tịch Hách và anh chính là giống nhưtừ một khuôn đúc mà ra, muốn phủ nhận quan hệ của bọn họ cũng không thể, ai cũng không nghĩ tới, tổng giám đốc đã có con, nhớ lúc trước ở côngty đồn đãi, sau khi tổng giám đốc phu nhân rời đi, tổng giám đốc cũngkhông đi tìm phụ nữ, vậy bây giờ cô gái xinh đẹp và đứa bé trai này làtừ chỗ nào xuất hiện... Cho nên nói chỉ cần còn sống, thì không chỗ nàokhông có kỳ tích.
Na Tịch Hách không vui quét nhìn ánh mắt nhìn chăm chăm của họ, nhất làánh mắt của cô gái nào đó nhìn Viên Cổn Cổn làm cho cậu cực kỳ khó chịu.
Hắc Viêm Triệt liếc mắt đảo qua, gần như là lập tức, mỗi người đều không hẹn mà cùng cúi đầu bắt đầu làm bộ bận rộn.
Viên Cổn Cổn hơi không quen nép sát vào bên người Hắc Viêm Triệt, tự nhiên tìm kiếm che chở của anh.
Hắc Viêm Triệt kéo vai cô qua, hưởng thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-bao-boi-no-le-tinh-yeu-cua-bao-vuong/1955351/quyen-2-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.