"Chỉ là...... của em?" Nữ hài ngưng khóc, nâng lên một đôi mắt sương mù mênh mông, con ngươi bị hơi nước thấm đến sạch sẽ sáng trong, từng giọt nổi lên một ít làm người động lòng.
Lông mi dài đọng lại giọt nước nhỏ, ép chúng đến cong cong, gợi người thương tiếc.
Nàng vội vàng đưa ngón tay trắng nõn vỗ vỗ mặt tỷ tỷ, dừng lại ở nơi vừa mới hôn qua môi của mình, tiến hành xác nhận.
"Tỷ tỷ chỉ là của em sao?"
"Của một mình em?"
Hạ Tu Âm hơi hé miệng, ngậm tay nàng khẽ khẽ cắn.
"Là của A Du."
"Đều là của A Du."
Hô hấp nữ hài hơi ngưng trệ, phải thở gấp một lúc lâu.
Trong lúc tỷ tỷ ôn nhu nhìn mình chăm chú, nàng nín khóc mỉm cười.
Những cánh hoa trắng tinh đẫm giọt sương trong suốt, run rẩy vươn mình, tỏa hương thuần khiết.
"Tỷ tỷ ——"
Nàng đột nhiên đưa hai tay ôm cổ tỷ tỷ, thân mình sà vào lòng tỷ tỷ, vây lấy tỷ tỷ, nức nở lên.
Ủy khuất mất rồi, tiếng nức nở nho nhỏ được tỷ tỷ ôn nhu vỗ về lại càng lúc càng lớn hơn.
Gương mặt mịn màng không kìm được cọ cọ vai cổ tỷ tỷ, nước mắt thấm ướt vành tai tỷ tỷ, nàng liền đưa lưỡi liếm sạch.
Nụ hôn trẻ con, từng chút từng chút hôn lên mặt mày tinh xảo diễm lệ, lên chiếc mũi cao thẳng xinh đẹp, lên đôi môi đỏ hồng mềm mại, sau đó càng tham lam mà chạm vào.
Phảng phất giống như tuyết đầu mùa rơi xuống, tinh mịn, từ từ dồn dập, không có trình tự.
Trong trẻo ngây ngô làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542192/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.