Nữ hài hôn hết sức kích động.
Hạ Du nhắm mắt, lông mi đen dài an tĩnh rũ xuống, khuôn mặt nhỏ trắng nõn tinh xảo trông ngây thơ vô tội.
Hạ Tu Âm nếm ra chút vị ngọt của dâu tây.
Hạ Du đã ăn qua đồ ngọt.
Giác quan bị khuếch đại đến mức cực điểm, không khí trong xe được sưởi rất ấm áp, rất dịu nhẹ, nhưng Hạ Tu Âm nhận thấy được một sự căng thẳng khó có thể chịu nổi.
Cho nên, cô không thể không dùng miệng hỗ trợ hô hấp——
Vì thế, nụ hôn càng sâu.
Nữ hài vì cô nghênh hợp mà cảm thấy vui mừng, môi lưỡi ngày càng không biết phép tắc.
"A Du, em biết mình đang nói cái gì không?" Đầu ngón tay Hạ Tu Âm đặt sau lưng nữ hài, cách lớp vải bông dày, như là muốn chạm được trái tim nàng.
Tóc Hạ Du từ gò má trượt xuống, vẻ mặt mềm mại, làm người khác liên tưởng đến sợi bông trong windsor bread, ngọt đến muốn kéo ra tơ.
Nữ hài cúi đầu hôn Hạ Tu Âm thêm lần nữa.
"Tỷ tỷ, em là người trưởng thành rồi, em biết mình đang nói cái gì."
"Tỷ tỷ......" Nàng hôn vành tai của Hạ Tu Âm, nhìn thấy làn da sau tai tỷ tỷ đang ửng đỏ, nàng cong mắt, thấp giọng khẽ nói ra hai chữ.
"......"
Đồng tử Hạ Tu Âm rụt lại rồi mở ra.
Hiếm thấy, cô phản ứng chậm nửa nhịp.
"A Du, em có biết xấu hổ không?"
Hạ Du giống như sơ một đứa trẻ nhận được kẹo, liếm như thế nào hôn như thế nào cũng thấy không đủ.
"Em xấu hổ......"
"Rất ngượng ngùng."
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542184/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.