Các nàng đang hôn môi.
Dưới con mắt của những người thân, trong lúc mọi người còn đang nói chuyện.
Người làm thỉnh thoảng qua lại, thay đổi món ăn, bước chân nặng nặng nhẹ nhẹ.
Thật là không biết xấu hổ.
Cô cho rằng, gần mười năm trôi qua, Hạ Du cũng nên hoàn toàn gần gũi với gia đình này.
Hoặc có lẽ, trước giờ Hạ Du chỉ muốn gần gũi với cô.
Cho nên, mới có thể tùy tiện phóng túng như vậy.
Hô hấp trở nên dày đặc, dồn dập và nóng bỏng. Máu chảy về tim lại bơm ra, lưu thông đến các mạch máu, làn da lộ ra huyết sắc.
Các cơ xương khẽ run lên, đầu ngón tay run rẩy, làm cô khó mà ngồi vững được.
Các nàng lặng lẽ hôn môi.
Các nàng...... lén lút hôn môi.
Một nụ hôn vô cùng thuần khiết, chỉ là hai cánh môi đơn giản chạm nhau.
Cổ họng Hạ Tu Âm khô khốc.
Nữ hài dường như đang rất sợ hãi, khẽ sượt qua khóe môi cô, cắn nhẹ vào cánh môi, áp sát môi mình vào cô, nhưng cũng không dám tiến thêm một bước.
"Tỷ tỷ, đều là em không tốt......" Hạ Du hạ thấp giọng cầu xin, lời nói phát ra gần như là khí thanh, "Đừng giận, tỷ tỷ đừng giận em nữa."
"Em biết sai rồi."
Thanh âm nàng vẫn êm ái như vậy, vẫn nũng nịu như vậy, nàng cố ý nhấn mạnh, ghé sát vào tai Hạ Tu Âm, "A Du biết sai rồi."
Biết sai rồi.
Nàng biết sai rồi.
Vào đêm giao thừa, nàng chui vào gầm bàn, ôm mặt tỷ tỷ, áp môi mình lên môi tỷ tỷ, nói cho tỷ tỷ rằng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542175/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.