Hạ Tu Âm và Hạ Du ở nhà cũ hai ngày.
Nhờ lễ trưởng thành, Hạ gia hiếm khi được quy tụ như vậy, Hạ Du cũng nhận được quà anh cả và anh hai Hạ Tu Âm tặng.
Hạ Văn Tử còn mặc tây trang màu ngọc đứng ở đại sảnh, quần tây dài đi qua hành lang, sơ mi cũng cởi mấy cúc áo.
Hắn có đôi mắt đào hoa, không cười cũng lộ vẻ phong lưu, "Tháng trước có mua chút đồ chơi nhỏ, cho Tiểu Du để trên đầu giường."
Chiếc nhẫn mỏng tinh xảo, đính mấy hạt kim cương, được thiết kế táo bạo đến từ một thương hiệu Pháp, tuy nhỏ mà có võ.
"Tiểu Du còn nhỏ, anh đưa con bé cái này làm gì?" Hạ Hạc Hiên ít khi nói cười, tây trang cũng trầm ổn đứng đắn hơn, vừa thấy Hạ Văn Tử đưa quà trong mắt liền có ý trách cứ.
"Con gái bây giờ là vậy mà." Hạ Văn Tử thờ ơ nhún vai, "Lại nói đẹp là được, đỡ hơn không có."
Hạ Hạc Hiên lắc đầu.
"Qua đây Tiểu Du, mở quà của lão nhị xem, anh muốn coi nó tặng cái gì?"
Hạ Văn Tử đút tay vào túi, hơi nghiêng người ngó xem quà của Hạ Du, toàn phần áo dán hẳn vào lưng.
Giấy gói vừa được mở ra, Hạ Văn Tử "phụt" cười một cái.
"Lão nhị, chú còn nói anh tặng không thích hợp, chắc thứ chú đưa thích hợp ha?"
Đồng hồ bạch kim được chế tác tinh xảo phức tạp, từ hơn sáu trăm linh kiện tạo thành, có chức năng lịch trăng*, lịch vạn niên, chức năng lựa chọn ba trong một, đối với một đứa trẻ mười mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542158/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.