Hạ Tu Âm bị Hạ Du giày vò cả đêm.
Lúc đầu khi nữ hài chưa ngủ sâu còn nhớ câu nệ một chút, quy quy củ củ nép vào trong ngực Hạ Tu Âm, đặt hai tay cô lên bụng mềm mại của mình.
Khi ngủ sâu rồi, Hạ Du liền cạ cạ vào trong lòng ngực Hạ Tu Âm, lẩm nhẩm lầm nhầm ôm cổ tỷ tỷ, hai tay mảnh khảnh hoang mang đáp lên người Hạ Tu Âm, lại bất an mà muốn chạm vào gương mặt cô.
Tất cả động tác đều thật cẩn thận, từng chút từng chút mà hoạt động, không nháo người, nhưng làm mệt người.
Hạ Tu Âm bị Hạ Du đánh thức tổng cộng ba lần.
Lần Sầm Úc đến ở, Hạ Du an tĩnh như đồ sứ, ngực phập phồng nhỏ đến khó phát hiện, chỉ biết gắt gao nắm chặt tay mình.
Lần thăm Hạ Mãn, hai người bọn nàng co rúc ở chiếc giường nhỏ, Hạ Du cong người thành một bó, ngoan ngoãn ôm cánh tay của cô.
Mà bây giờ......
Tay Hạ Tu Âm khẽ vuốt lưng Hạ Du, nữ hài cứ vẫn không vui, thẳng đến khi tự mình dán lên cổ tỷ tỷ, cảm thụ được chỗ huyết mạch kia nhảy lên, mới nho nhỏ thở một tiếng, thoáng an ổn một ít.
Dính cô như vậy, bình thường một mình một người làm sao ngủ?
Hạ Tu Âm rút tay ra, dùng lực đạo đến mình còn cảm thấy kinh ngạc, nhưng Hạ Du lại thỏa mãn dần dần ngủ sâu.
Dưới màn đêm nặng nề, ánh sao sáng ngời ôn nhu rơi xuống.
Trong đài phun nước nhỏ, một chiếc lá mộc lan khẽ xoay tròn, nhàn nhạt đong đưa trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542155/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.