"A Du, không cần xếp cẩn thận như vậy." Sầm Úc vô cùng hồi hộp chờ Hạ Du lấy giấy xếp lại, sau đó đưa cho nàng một chiếc thuyền giấy xinh đẹp,"Có thể sử dụng là được rồi."
"Tỷ tỷ nói với tôi, làm việc không nên gấp gáp, sẽ kịp." Hạ Du nghiêm túc giải thích, đồng thời sửa đúng nàng, "Là tiểu dì."
"A Du!" Sầm Úc bĩu môi.
Hạ Du kiên trì: "Tiểu dì."
"Diệu Diệu, cậu đã đồng ý với tỷ tỷ."
Huống hồ, nàng cũng chỉ muốn cho tỷ tỷ gọi nàng A Du.
"A Du!" Sầm Úc không buông tha.
"Tiểu dì."
Sầm Úc đảo mắt, thừa lúc Hạ Du không chú ý từ trên tay nàng bắt lấy thuyền giấy, đến hồ nước trên hành lang, đặt thuyền giấy lên mặt nước, đẩy đẩy làm nó đi xa.
Tuy rằng hồ nước không sâu, thành hồ cũng có lan can, nhưng Hạ Du cũng không dám quấy rầy Sầm Úc, sợ làm dọa nàng.
Hai người một bên làm, một bên lau mồ hôi.
Chờ Sầm Úc vỗ đầu gối đứng lên, Hạ Du hảo thanh khuyên bảo: "Tiểu dì, muốn gọi là tiểu dì."
Sầm Úc cười hì hì.
Hạ Du sửng sốt, nửa ngày mới kịp phản ứng, Sầm Úc là đang chiếm tiện nghi nàng.
Nàng đỏ mặt lắc đầu: "Diệu Diệu, cậu phải gọi tôi là tiểu dì."
Sầm Úc cúi đầu, nhìn người trước mặt so với chính mình thấp hơn một cái đầu, "Thế nhưng cậu quá nhỏ, kêu dì rất kỳ quái."
Hạ Du hơi ngước mắt: "Tôi lớn lên thật nhanh. Cậu xem, tỷ tỷ rất cao, cho nên sau này tôi cũng sẽ rất cao, như vậy sẽ không còn nhỏ nữa."
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542139/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.