Không cam tâm, Tiểu Đào nhanh chóng tiến lại dùng hai tay nắm lấy tay Phác Hựu Âm. Hắn vội vàng chống chế nhưng vô dụng, sức tay cô ta khá lớn, dù gì cô ta cũng là một người được huấn luyện thành một sát thủ từ nhỏ.
Phác Hựu Âm không thể để như vậy, hắn dùng hết nửa phần lực hất mạnh ra, hắn không nghĩ một cô gái thoạt nhìn mềm mỏng như cô ta lại có sức lực lớn như vậy.
"Cô đang làm gì vậy?"
"Anh Hựu Âm, có thể cho em một cơ hội được không? Chỉ cần là anh, em không cần danh phận cũng được." Chỉ cần được ở bên cạnh hắn thì bị dấu trong bóng tối, làm kẻ thứ ba cô cũng chịu. (1)
"Cô... Có vấn đề về thần kinh không?" Phác Hựu Âm khó hiểu hỏi.
"Em nói thật." Chỉ cần được người này ở bên cạnh, được hắn để vào trong ánh mắt là đủ. Ánh mắt ngày đêm cô khao khát có được.
"Chát", Bạch Thạc Ân từ xa tiến tới cho Tiểu Đào một cái tát rõ đau.
"Lúc đi đầu thai diêm vương quên ban lòng tự trọng cho cô à?"
Vừa bị mắng còn bị tát, liếc sang Phác Hựu Âm thì thấy hắn đang nắm tay Bạch Thạc Ân hỏi han tay cậu có đau không. Tức giận trào dâng, sỉ nhục cô ta quá mức, Tiểu Đào hùng hổ lấn đến muốn đánh trả. Nào ngờ bị Bạch Thạc Ân khống chế đánh tới tấp.
Ngay cả Phác Hựu Âm cũng không cản nỗi. Bạch Thạc Ân thở hồng hộc, bộ dáng rất giống đại ca lớp mầm non.
"Hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3650912/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.