Tay áo xoắn lên một nửa, đôi chân dài miên man, trên tay bê ly sữa, tầm mắt rũ xuống nhìn nhóc con trước mặt giở trò.
"Sao anh thấy hay vậy?" Bé con thắc mắc.
Hắn nhướng mày ra hiệu, Uẩn Đồng nương theo ánh mắt hắn. Hoá ra là cậu lộ mông ra ngoài.
Bé con bất mãng bĩu môi, Hoàng Thiên Bá bật cười, đáng yêu chết mất. Hắn đỡ cậu đứng dậy.
"Cứ đáng yêu thế này thì sẽ bị người khác cướp đi mất thôi."
Dang rộng đôi tay, Uẩn Đồng ôm eo hắn lại.
"Anh yên tâm đi, đến lúc đó em sẽ cố chạy trốn về với anh"
"Ngốc, anh sẽ không để ai cướp em đi"
"Yêu anh." Dạo này bé con này rất hay nịnh hắn bằng những lời ngọt ngào có cánh.
"Yêu em." Hoàng Thiên Bá cúi đầu hôn lên môi cậu.
Hắn nắm tay cậu vào trong, đưa cho cậu ly sữa dặn dò.
"Em ở đây chơi đợi anh, anh đi họp chút lát sẽ quay lại." Trong mắt hắn chỉ có Uẩn Đồng, dành mọi sự dịu dàng nhất cho cậu.
"Dạ." Người được phúc lợi cũng rất hưởng thụ đáp trả rất ngọt ngào.
"Ngoan."
Hắn hôn lên môi cậu một cái rồi ra ngoài, Uẩn Đồng chán nản nằm dài ra ghế.
"Trời ơi thật chán quá đi. Thiên Bá nói không sai mà, đi làm chán quá. Anh ấy cứ đi mãi chẳng ở yên cho mình ngắm được một chút nào."
Bé con vừa nằm vừa than vãn, lẩm bẩm độc thoại một mình.
"Nhưng mà... Thương anh ấy quá, cứ đi làm mãi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3648359/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.