Quả thật năm sau đó Uẩn Đồng cũng không tặng quà sinh nhật cho Hoàng Thiên Bá nữa.
Thấm thoát lại một năm nữa trôi qua, Uẩn Đồng đã 16 tuổi. Năm sinh nhật lần thứ 16 tuổi của Uẩn Đồng cậu nhận được một bức thư tỏ tình, ai ai cũng đều biết Uẩn Đồng có một người anh trai vừa lạnh lùng lại hung tàn nên cũng chẳng mấy ai dám chạm vào cậu.
Vậy mà năm sinh nhật tròn 16 tuổi cậu nhận được thư tỏ tình, không biết thằng nhãi con nào lại to gan lớn mật không sợ chết như thế.
Uẩn Đồng nhớ đến năm học lớp 6 cậu cũng nhận được một bức thư, không biết tại sao khi hồi âm bạn ấy lại trốn biệt tâm không xuất hiện lần nào nữa. Rút kinh nghiệm lần đó, lần này Uẩn Đồng cẩn thận cất đi, sau đó lựa cơ hội thích hợp đi gặp người này.
Ngày hôm sau, Hoàng Thiên Bá cẩn thận chuẩn bị sách vở cho Uẩn Đồng đi học còn bé con trong phòng tỉ mỉ viết thư hồi đáp cho người bạn kia. Xong xuôi đâu vào đấy mới bắt đầu rời khỏi phòng.
Nhìn người trước mặt, Hoàng Thiên Bá khẽ nhíu mày lại, tầm mắt dò xét đặt trên người Uẩn Đồng. Hắn chăm cậu từ nhỏ, chỉ cần cậu chớp mắt một cái hắn cũng biết cậu đang vui hay buồn.
"Hôm nay Đồng Đồng nhà ta có vẻ lạ. Có gì đặc biệt sao?"
Hắn đánh giá thấy Uẩn Đồng hôm nay có chút châm chút vẻ bên ngoài khá tỉ mỉ chỉnh chu lạ thường.
"Không khác, em vẫn như mọi ngày mà." Uẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3645721/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.