_______
Phong Tỷ Chưa Ăn Cơm.
_______
Lúc Huỳnh Nhã Nhã bước vào trong quán cà phê, một cô gái mặc áo len màu lục vẫy tay liên tục về phía cô. Cô đến, ngồi xuống ở đối diện cô ta, tự kêu cho mình một ly chanh vắt.
Tống Nghi vẻ mặt nịnh hót: "Chị họ, lần này gặp mặt, em tìm chị là muốn nói cho chị và cô cả biết chuyện em sẽ chuyển đến thành phố T luôn."
'Cô cả' trong miệng Tống Nghi chính là mẹ của Huỳnh Nhã Nhã ở thế giới này.
Huỳnh Nhã Nhã cầm ly trà đá nhấp một ngụm: "Ồ, vậy cô tìm tôi chỉ để thông báo chuyện này thôi à?" Có chết tôi cũng không tin đấy.
Tống Nghi này là em họ của Huỳnh Nhã Nhã, từ nhỏ đã luôn thích giả vờ - giả trân. Nguyên chủ vì cô ta mà mắc không biết bao nhiêu phiền phức. Từ khi chuyển ra ở riêng, nguyên chủ cũng không liên hệ gì với một nhà ông cậu tiện nghi và cô em họ tiện nghi này nữa.
Nụ cười của Tống Nghi hơi cứng lại, nhìn nhìn màu son môi của Huỳnh Nhã Nhã, cô ta lại thấy tức mà không biết làm thế nào. "Thật ra em muốn hỏi một chút. Không phải chị ở riêng một mình sao? Em nhớ hình như căn chung cư mà chú mua cho chị ở vẫn dư phòng trống ấy. Chị xem có thể–"
"Nào." Huỳnh Nhã Nhã đánh gãy lời cô ta. "Tôi có nuôi chó, phòng ngủ phụ đều trang hoàng cho chó nhà tôi ở mất rồi. Thật tiếc quá." Phục vụ đặt ly chanh vắt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-trai-trong-nha-de-bi-troi-danh/2664966/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.