Đêm ngày 10 tháng 1.
Quý Lam mở cửa phòng ngủ chính bước vào trong, đi tới ôm lấy cô gái đang ngồi trước bàn trang điểm: "Ngày mai... em không đi được không?"
Cô gái vẫn tiếp tục nhìn thẳng vào đôi mắt của mình trong gương, không đáp.
Khi vừa mới xuyên đến đây, đôi mắt này là một đôi mắt hạnh to tròn mỹ miều, giờ đây lại có chút hẹp và dài ra, lại xếch hơn một chút tựa như mắt phượng, câu hồn câu phách, thâm trầm đĩnh đạc.
Càng ngày càng trông giống đôi mắt của cô ở kiếp trước.
Đường nét trên khuôn mặt mới qua gần bốn tháng mà cũng thay đổi từng chút một, giờ đã có sáu - bảy phần tương tự thân xác ở thế giới cũ.
Đây có lẽ... là tâm sinh tướng. Vì linh hồn thay đổi nên dung mạo cũng sẽ đổi thay.
Huỳnh Nhã Nhã cụp mắt. Đột nhiên mỉm cười, rồi cười rộ lên: "Lo gì chứ, chúng ta còn chưa chuẩn bị kỹ sao?"
Quý Lam lắc đầu, từ phía sau chôn mặt mình trong hõm vai cô: "Không phải chưa kỹ, anh chỉ là... rất lo lắng. Mặc dù có kỹ đến mấy đi nữa, lỡ như có bất trắc..."
Hắn ngập ngừng, rồi nói tiếp: "Anh sợ lắm..."
Huỳnh Nhã Nhã xoay người ra sau, ôm Quý Lam, vuốt nhẹ khóe mắt hơi đỏ của hắn.
Cô nhếch môi: "Bé Lam, bé yêu chị lắm hả?"
Bé Lam gật đầu, vùi mình vào cổ cô, lí nhí một chữ nhỏ xíu: "Yêu."
Cô nhướng mày, lại trêu chọc hắn: "Bé nói gì á, chị nghe chưa rõ nè?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-trai-trong-nha-de-bi-troi-danh/2664895/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.