16.
Thứ hắn tặng cho ta rất kỳ lạ, kỳ lạ đến nỗi ta không thể không nói: “Đừng đến đây.”
Ở phía bên kia tường, Tạ Kính lưu loát nhảy xuống.
“Tạ đại nhân tới đây làm gì vậy?” Ta cảnh giác hỏi hắn ta.
Tạ Kính nhìn ta bằng ánh mắt hoài niệm, hắn ta dịu dàng nói: “Ta tới đưa cho nàng quà sinh thần mà nàng đã bỏ lỡ.”
Ta:???
Aaaaa! Hiện tại ta ước gì có thể buộc mấy cái xúc tu của Tà Thần thành bánh quai chèo.
Không biết hắn đã làm gì với Tạ Kính nữa. Mắc gì kẻ như Tạ Kính lại có mấy cái hành động kỳ cục vậy trời!!!
Tạ Kính lấy một cây pháo hoa nhỏ, rồi đưa cho ta: “Nàng có muốn chơi không?”
Ta tránh bàn tay hắn ta: “Xin lỗi, ta không thích chơi cái này.”
Tạ Kính buồn bã lên tiếng: “Vậy à? Khi còn nhỏ, nàng đã nói nàng thích pháo hoa nhất. Lúc đó ta cũng đã hứa với nàng, lúc nào nàng thành niên, ta sẽ dẫn nàng đi xem pháo hoa.”
Toang rồi, giờ Tà Thần đã tiến hóa đến mức này rồi hả?
Chứ sao mà Tạ Kính lại có thêm mấy cái ký ức kỳ lạ như này vậy?
“Từ trước nay ta và Tạ đại nhân cũng không hề quen biết nhau, ngươi đừng nói bừa nữa.”
Tạ Kính cười: “Ta là Tạ Kính, nhưng cũng không phải là Tạ Kính mà công chúa từng biết.”
“Ta là Tạ Kính kia, nếu như thần minh đại nhân không xuất hiện thì ta và công chúa đã sớm quen biết nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-ta/2771610/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.