Bên Hồng Cử nói là làm. Ngay sau ngày hôm của vụ việc đã lập tức gửi giấy báo chuyện đánh nhau của học sinh cho phụ huynh, còn nêu rõ hình phạt cho cả học sinh và phụ huynh biết.
Vì sự việc xảy ra vào đầu tuần nên Liễu Nguyệt cùng Tiêu Dã chưa thể về nhà ngay để nghe chất vấn. Nhưng hình phạt thì có rồi, cả đám phải quét sân trường mỗi buổi chiều cho tới hết cuối năm học. Hồng Cử rộng lớn thênh thang, cây cỏ cũng nhiều vô kể, lá rụng thì tha hồ quét, mà vấn đề ở chỗ trong này toàn tiểu thư thiếu gia các nhà, lấy đâu ra chuyện động tay động chân vô mấy cái việc này bao giờ.
Nhưng hình phạt là hình phạt, sau mỗi buổi sẽ có người tới kiểm tra, không hoàn thành tốt sẽ nhận đánh giá thấp, thậm trí còn không được lên lớp. Vì sân trường rộng nên mỗi người phân nhau ra một địa bàn, ai làm việc người đấy.
Liễu Nguyệt có Tiêu Dã nên không phải động tay vào việc, nhưng rồi cô có chút hứng thú muốn cầm chổi quét sân một lần, vì thế bảo hắn đưa cây chổi cho mình.
Tiêu Dã thấy sự tò mò trong mắt cô, tuy có chút không tình nguyện nhưng vẫn là đưa cho cô.
Tiểu thư người không cần thiết phải để đôi tay đầy cao quý đó chạm vào những công việc như này, có Tiêu Dã hắn rồi, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở bên thôi, mọi chuyện cứ để hắn.
...
Liễu gia.
Thư của Hồng Cử gửi tới kết quả rơi vào tay Liễu Diêm Tư, nhưng y cũng chẳng có vẻ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400935/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.