Cả hai người chơi đến tầm trưa, Liễu Nguyệt hiếm có dịp vui chơi lâu như thế này. Trước khi đi hai người đã nói với Hương Cẩm Lan, nàng cũng đã đồng ý vì có Tiêu Dã đi cùng. Cô không hiểu làm thế nào Tiêu Dã hắn trong mắt nàng lại có độ uy tín cao như vậy.
Lúc hỏi, Tiêu Dã ở bên cạnh nói với cô rằng: “Phu nhân cảm thấy tiểu thư là cần một người quản thúc, mà luôn đi theo người, hiểu được người, còn có thể bảo vệ người thì chỉ có mỗi ta. Vì vậy phu nhân an tâm để tiểu thư ra ngoài cùng ta là phải thôi.”
“Người không sợ ta dạy hư ngươi sao?”
Hắn nhìn cô, khẽ bật cười: “Dạy hư ta? Nếu ta hư thì cũng không hư bằng tiểu thư. Vẫn có thể quản được người.”
Liễu Nguyệt: “...”
Cô cùng hắn hôm nay không định ăn trưa ở nhà. Hội chợ sôi động như vậy cũng không thể thiếu mấy quán ăn lớn nhỏ được. Liễu Nguyệt chính là kéo Tiêu Dã vào quán ruột* của mình, hôm nay khách tới đông hơn thường ngày, cô vẫy tay gọi to: “Tiểu nhị ca ca!”
( Đọc lại chương 4 để khôi phục kí ức nếu lỡ quên)
Tiểu nhị đang lên danh sách ở bàn bên thấy cô gọi lập tức ghi nhanh rồi tiến tới nở nụ cười: “A Nguyệt à, lâu lắm mới thấy tới đó. Hôm nay dẫn theo cậu nhóc này à, trông quen ghê, ta đã gặp bao giờ chưa nhỉ?”
Y nói, sau đó dùng cặp mắt chăm chú nhìn Tiêu Dã, lại còn quay đi quay lại đến chóng mặt, Liễu Nguyệt hết chịu nổi nói: “Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400926/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.