Tiêu Dã cuối cùng cũng đặt chân đến nơi.
Vội vã xuống ngựa nhìn vào trong, thật sự có một đám trẻ con đang ở đây, nhưng nhìn thế nào cũng không thấy hình bóng quen thuộc của cô.
Đáy mắt hắn bỗng lóe lên một tia thất vọng.
“Tao phải giết chúng mày!!!”
Một giọng nói đầy giận dữ đã truyền đến tai Tiêu Dã, không chỉ có mình hắn, mọi người ở đây đều nghe thấy.
Thanh Mộc nhíu mày hỏi: “Đã có chuyện gì ở đây?”
Một kẻ ra xoắn xuýt nói: “Thưa ngài, chuyện này…”
“Ủa A Nguyệt cùng A Lăng đâu rồi?” Tiểu Khả lúc này mới nhớ tới hai người liền hỏi.
“Ờ ha, hai bọn họ đi đâu rồi?” Lam Hiền nói, không quên nhìn ngó xung quanh.
Bỗng bị một bóng người cao to chắn trước mặt, Lam Hiền cùng Tiểu Khả căng cứng hết cả người vì sự xuất hiện bất ngờ có chút đột ngột này của Tiêu Dã, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn hắn. Nhưng chưa kịp làm gì thì Tiêu Dã đã túm vai Tiểu Khả hỏi: “Cậu vừa gọi tên ai?”
“A…a..” Tiểu Khả bất ngờ không nói lên lời.
Lam Hiền thấy không ổn liền ra chắn trước Tiểu Khả, nói: “Tại sao hỏi hai người họ?”
“Không có thời gian, nói mau!” Tiêu Dã tức giận nói.
Nếu thật sự tiểu thư người đang ở đây, thì câu “Tao phải giết chúng mày” chính là…
“Có hai đứa trẻ đang chạy về phía cánh rừng, Đinh Thiệu đang chạy đuổi theo bọn chúng!!!” Người canh gác đứng từ trên đài quan sát nói.
Tiêu Dã lập tức hỏi hướng cánh rừng ở đâu rồi chạy theo nơi người canh gác chỉ.
Liễu Diễm Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400898/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.