Thanh lâu.
A Hinh bốn tuổi với khuôn mặt tươi cười đang vui vẻ chạy lên lầu hai của thanh lâu.
Chạy dọc dãy hành lang, lướt qua từng căn phòng sặc mùi dâm dục. Vì cách âm không được tốt nên tiếng hoan ái được truyền ra và lọt vào tai nàng môt cách không thể nào rõ hơn. Nhưng A Hinh không có biểu cảm nào là xấu hổ hay đỏ mặt khi nghe thấy nó, dường như điều đó đã quen thuộc đến nỗi tưởng như đó là một điều rất đỗi bình thường trong cuộc sống hằng ngày của nàng.
Tiểu A Hinh vì nhạy quá nhanh mà vô tình vấp ngã, tay vì ma sát với sàn gỗ mà trầy xước. Tuy đau nhưng nàng không cảm thấy gì, tiếp tục đứng dậy chạy tới nơi mình muốn tới.
Căn phòng nằm ở gần cuối dãy, Tiểu A Hinh chỉnh lại tóc tai cùng quần áo, che đi vết trầy trước trên bàn tay, đôi mắt tràn ngập niềm vui. Bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng gõ vào cửa.
Cộc cộc!
“…”
Đợi hồi lâu vẫn không thấy trong phòng có tiếng hồi đáp, sợ người bên trong không nghe thấy, A Hinh khẽ gọi: “Mẹ, l…là con, A Hinh.”
Lúc này một giọng nữ nhân từ trong truyền ra: “Cút vào.”
A Hinh nhẹ nhàng đẩy cửa vào, như sợ sẽ làm người bên trong tức giận, nàng ngay cả nhìn cũng không dám nhìn lên.
Mắt nhìn xuống sàn nhà nói: “Ma ma bảo con…con mang đến cho người cái này…”
Nói rồi A Hinh vội đặt thứ đó lên bàn.
Là một lư xông trầm hương làm bằng gốm sứ.
Cẩn thận là thế nhưng vì quá vội vàng mà nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400890/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.