Liễu Nguyệt nghe vậy thì đen mặt, kí túc xá đâu có được được tự do ra vào thế.
Bỗng cô nhớ tới một lời mà cha cô Liễu Diễm Tư từng nói trước khi học Hồng Cử.
“Nguyệt Nhi, để ta nói cho con biết mặt trái của trường Hồng Cử.”
“Hồng Cử không chỉ là trường được mở ra với mục đích bình đẳng nam nữ, mà nó còn có một mặt khác, đó chính là nơi nối dây tơ hồng của nhiều học sinh.”
Liễu Nguyệt: “Nối dây tơ hồng?”
“Chính là yêu nhau, Hồng Cử được xây cũng nhằm mục đích cho các học sinh quý tộc danh giá làm quen rồi tiến tới hôn nhân. Tùy vào từng trường hợp có thể là hôn nhân chính trị hoặc là họ yêu nhau thật.” Liễu Diễm Tư suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “ Con biết để là gì không?”
“Giàu cưới giàu thì càng thêm giàu.” Liễu Nguyệt nói.
“Chính xác, muốn ăn quà quýt này không?” Liễu Diễm Tư cười hỏi, tay quơ quơ quả quýt trước mặt cô.
Liễu Nguyệt: “…”
“Được rồi không đùa nữa, giàu cưới giàu thì càng thêm giàu, đây là điều mà hoàng thượng muốn sau việc đỗ đạt của các học sinh.” Liễu Diễm Tư trở về bộ dáng nghiêm túc ban đầu.
“Người định bảo con kiếm phu quân tương lai trong đó?” Liễu Nguyệt nhíu mày hỏi.
Liễu Diễm Tư thấy cô hỏi vậy thì ngơ ngác, sau đó liền dùng ánh mắt như muốn nói ‘đồ ngốc’ mà nhìn cô.
Liễu Nguyệt: “…” Không phải sao?
“Liễu gia ta như thế nào?” Liễu Diễm Tư hỏi.
“Rất giàu.” Liễu Nguyệt nói, cái này thì khỏi phải bàn cãi. Còn nhớ hồi nhỏ, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400865/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.