Ngày hôm nay chính thức tròn một tháng Liễu Nguyệt ta ở trong “cái lồng giam” này.
Ngày này qua ngày khác, ngoại trừ ăn ngủ đọc sách thì cũng không có gì quá đặc biệt. Mấy lúc nhàn rỗi Tiêu Dã sẽ ôm ta ra ngoài vườn thư giãn tắm nắng, cái này sao có thể gọi là giam lỏng được, phải gọi là nuôi dưỡng mới đúng.
Thuận theo hắn mà sống không phải là quá khó, thậm chí còn phải gọi là có phúc mới được hưởng thì đúng hơn. Cơ mà ta lại không phải kiểu người dễ dàng an phận, ngoan ngoãn chiều lòng hắn chung quy lại là có nguyên do của nó.
Một phần là muốn quan sát biến đổi tâm lý của nam chính, chỉ số hắc hoá vượt quá ngưỡng như vậy tuyệt đối không thể nào là tốt được. Cảm thấy đây là lỗi của ta do vậy làm hắn ổn định lại được đến đâu hay đến đấy.
Lí do còn lại là trong nửa tháng ở đây, cơ thể ta đã cảm giác lại được, tức là có thể cử động tay chân. Tuy chưa vững nhưng nhiêu đây cũng đủ để ta vui mừng.
Tiêu Dã không hề biết tới, hắn vẫn nghĩ độc đó đủ nặng để làm liệt tứ chi của ta. Hoặc chí ít hắn đã do dự khi cho độc vào chén trà, lượng độc ít khó có thể đem tới hiệu quả nhất định.
Ta từng chút từng chút khôi phục lại cơ thể, hiện tại chưa thể bay nhảy như trước kia nhưng chân đã đứng được, chắc chắn không lâu nữa sẽ có thể đi lại bình thường thôi.
Đợi tới ngày đó, đích thân ta sẽ nói lời từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/1831026/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.