Tiêu Dã trở về phủ, đằng sau hắn là cả một tốp người đi theo phía sau.
Liễu Nguyệt nấp đằng sau mái nhà xa xa nhìn thấy bóng lưng cao lớn của nam nhân nọ thì cảm thấy an tâm phần nào.
May mà hắn vẫn bình thường, không nổi điên như cô nghĩ.
Cơ mà gây ra từng ấy chuyện đã đủ để thấy hắn điên cỡ nào rồi.
Trong lúc đang ngẩn ngơ nghĩ gì đó, Tiêu Dã bất ngờ quay đầu lại, có lẽ hắn cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình. Vẻ mặt lạnh lùng bắn thẳng về phía Liễu Nguyệt, may mà cô phản xạ nhanh, nấp kịp trước khi bị Tiêu Dã nhìn thấy.
Doạ chết ta.
Cô ngay lập tức rui lui, quả thực không dám ở lại đây lâu hơn nữa.
…
Cửa hàng Diệp gia kinh doanh vải nổi tiếng bậc nhất thành đô.
Diệp Chi Lăng sau khi kết thúc việc học ở Hồng Cử đã bắt đầu phụ giúp vào việc làm ăn của gia đình. Với tài ăn nói cùng tay nghề khéo léo. Cậu nhanh chóng khiến cho công việc làm ăn của Diệp gia vốn đã phát đạt nay càng ngày càng phát đạt hơn. Bản thân cậu cũng được gọi người ta tôn trọng gọi một tiếng ông chủ nhỏ, chỉ là càng bận rộn đồng nghĩa với việc càng khó có thời gian rảnh rỗi. Ngay cả Liễu Nguyệt cũng vậy, đã kha khá thời gian rồi hai người chưa gặp nhau.
“Chào mừng tiểu thư ghé thăm tiệm vải của chúng tôi, không biết…” Gia nhân trong tiệm niềm nở chào đón.
Liễu Nguyệt bây giờ đang che khăn, tránh trường hợp có người quen nhận ra thì sẽ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/1830992/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.